HỪNG HỰC…
Tiến vào trạng thái không chút tạp niệm, Đỉnh Thiên Diễm với ngọn lửa đỏ rực phá thể mà ra, nhanh chóng hình thành một tôn Đan Đỉnh.
Lạc Nam bắt đầu từ Ngọc Cấp Tiên Đan, đưa tay thu lấy từng phần nguyên liệu ném vào trong Đỉnh, bắt đầu quá trình Luyện Chế.
Cách hắn không xa, Ỷ Vân với Vô Ảnh hai nữ cũng đang chăm chú khoanh chân tu luyện.
Linh Giới Châu thăng cấp, cường độ Tiên Khí so với hoàn cảnh bên ngoài đã tốt hơn, lại thêm có Gia Tốc Trận hỗ trợ, hai nàng đương nhiên không bỏ qua cơ hội tu luyện.
Lại thêm có Lạc Nam ở cạnh, nơi này chính là thiên đường…
…
Ngoài Đảo…
“Đại Đảo Chủ, có Hải Vực Nữ Vương bái phỏng!”
Bên trên quảng trường Chủ Đảo, Âu Dương Thương Lan nhận được Kiều Tố Tố báo tin.
“Vô Lượng Thục Phi? Nữ nhân này đến Đảo chúng ta làm cái gì nha?” Đình Manh Manh ánh mắt tròn xoe chớp chớp.
Âu Dương Thương Lan ánh mắt lấp lóe, liếc mắt nhìn về nơi ở của Lạc Nam, nàng biết Thục Phi tìm đến có tám phần mười liên quan đến Lạc Yên.
“Cho nàng ấy vào!” Âu Dương Thương Lan phất tay.
Độc Cô Ngạo Tuyết nhẹ gật đầu, xé không ra ngoài đón tiếp.
Bồng Lai Tiên Đảo chỉ cấm đoán nam nhân đến gần, Vô Lượng Thục Phi lại là nữ nhân, lại là cường giả tại Hải Vực Tinh, được đầy đủ sự tôn trọng.
VÈO VÈO…
Hai tiếng xé gió truyền đến, Vô Lượng Thục Phi theo chân Độc Cô Ngạo Tuyết lướt ngang không trung, tiến vào bên trong quảng trường…
Bởi vì trước đây vốn không thích Âu Dương Thương Lan mấy nữ, nên đây là lần đầu tiên Thục Phi hạ mình bái phỏng Bồng Lai Tiên Đảo, trước đây chưa từng tiến vào.
Trong suốt đường đi, Thục Phi vẫn đang âm thầm đánh giá các đệ tử của Bồng Lai Tiên Đảo.
Nàng kinh ngạc một điều, số lượng đệ tử của Bồng Lai Tiên Đảo cực ít, nhưng tu vi đều chỉnh tề, khí tức hùng hậu, căn cơ vững chắc vô cùng.
Có thể nói thiên tài hiếm thấy ở Vô Lượng Hải Các, ở tại Bồng Lai Tiên Đảo có thể tùy tiện nhìn thấy.
Chất lượng vượt qua số lượng vô cùng.
Nhất là Bồng Lai Ngũ Tiên, mỗi một người dung mạo không kém gì nàng, thực lực so với trưởng lão cùng cấp ở Vô Lượng Hải Các trội hơn nhiều lắm.
Lúc này đã là Tiên Tôn, ánh mắt của Thục Phi trở nên độc đáo, nàng tập trung đánh giá là đủ nhận thức sức mạnh của Tiên Vương cường giả.
Đương nhiên trừ quái thai Lạc Nam không tính.
Nhưng mà…khi Thục Phi tiến vào quảng trường, Âu Dương Thương Lan mày liễu cau lại, sau đó bất chợt đứng lên.
“HÍT!”
Hai tiếng hít thở cùng lúc vang lên, cả Thục Phi và Âu Dương Thương Lan cùng lúc chấn động.
Thục Phi chấn động là khi nhìn thấy nhan sắc trầm ngư lạc nhạn, tuyệt thế yêu cơ, phong hoa tuyệt đại của Âu Dương Thương Lan.
Nàng xin thề, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy mình sẽ thua kém một nữ nhân về mặt dung mạo.
Âu Dương Thương Lan sở hữu vẻ đẹp bá đạo quyết tuyệt như một nữ vương, lại pha lẫn sự lười biếng quyến rũ của một hồng nhan họa thủy.
Hai loại khí chất uy nghiêm cùng mị hoặc trộn lẫn vào nhau, khiến bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cũng phải điên cuồng.
Mà Thục Phi trong lòng cũng xuất hiện cảm giác không thể sánh bằng.
So với Thục Phi, Âu Dương Thương Lan không thể nghi ngờ chấn động là vì cảm ứng được khí tức của Thục Phi lúc này đã vượt hơn mình một bậc…
“Đại Đảo Chủ phong tư tuyệt thế, thiên hạ chỉ sợ không có nam nhân có thể sánh vai, dù là Tiên Đế!” Thục Phi nhìn chăm chú nhan sắc của Âu Dương Thương Lan, cảm thán nói ra lời kinh thiên.
Nếu có người nghe thấy, nhất định sẽ cho rằng Thục Phi đại nghịch bất đạo, nào có Tiên Đế không xứng với nữ nhân chỉ mới Thiên Vương?
Nhưng lời nói của nàng lại được Bồng Lai Ngũ Tiên đang đứng bên cạnh tán thành.
Các nàng mặc dù đã quen biết Âu Dương Thương Lan hồi lâu, nhưng cũng rất ít khi dám nhìn thẳng gương mặt của nàng, chỉ sợ sinh lòng thua thiệt, xấu hổ.
Mà Âu Dương Thương Lan mở miệng câu tiếp theo, cũng chấn kinh chúng nó trợn tròn mắt:
“Chắc hẳn không thể gọi Hải Vực Nữ Vương nữa rồi, ta nên gọi ngươi Hải Vực Tôn Giả hay là Hải Vực Nữ Tôn?”
“Cái gì? bà nương này đột phá Tiên Tôn?” Đình Manh Manh oa oa kêu to, nhào đến quan sát Thục Phi ở khoảng cách gần, sau đó phồng mang trợn má nói:
“Tiên Tôn chịu nổi một đấm của Manh Manh không?”
Thục Phi khóe miệng co giật, nếu là trước đây có lẽ nàng e dè cú đấm của Đình Manh Manh, nhưng hiện tại thân mang bốn loại Dị thuộc tính, lại thêm tu vi chênh lệch, đâu còn e ngại nữa?
“Không ngờ có người đi trước đại tỷ một bước…” Độc Cô Ngạo Tuyết lạnh nhạt lên tiếng, ánh mắt thật sâu xuất hiện một tia chiến ý.
Nàng vốn cho rằng ở Hải Vực Tinh này, Âu Dương Thương Lan sẽ quân lâm Tôn giả trước tiên, không ngờ bị Thục Phi đoạt mất.
“Đại nạn không chết tất có hậu phúc!” Thục Phi gật đầu, cũng không khách khí nói ra.
“Người biết ngươi đột phá…chắc chỉ có Lạc Yên?” Âu Dương Thương Lan như có điều suy nghĩ hỏi.
“Không! vẫn còn Phú phu nhân Liễu Tú Quyên!” Thục Phi ánh mắt có chút cổ quái nói.
“Chuyện này…nên ẩn giấu, càng bí mật càng tốt!” Âu Dương Thương Lan lên tiếng.
“Ta hiểu mà!” Thục Phi thản nhiên gật đầu.
Các nàng đều là nữ nhân thông minh, hiểu một chuyện việc Hải Vực Tinh xuất hiện Tiên Tôn không thích hợp để công khai vào thời khắc này.
Bởi vì làm thế, Hải Vực Tinh sẽ tấn thăng Tôn giới, đồng nghĩa với việc các Thiên Tôn giới cũng có quyền đánh chiếm.
Ở hoàn cảnh bình thường, việc đột phá Tiên Tôn gây ra náo động cực lớn, muốn che giấu cũng giấu không được…
Nhưng Thục Phi đột phá Tiên Tôn ở trong Linh Giới Châu của Lạc Nam, vì thế vẫn có thể tiếp tục che giấu, để người ngoài vẫn nghĩ Hải Vực Tinh chỉ là Vương giới mà thôi.
“Bà nương, là do Tiểu Yên giúp ngươi đột phá Tiên Tôn sao?” Đình Manh Manh đấm ngược giậm chân, miệng nhỏ luyên thuyên hỏi.
“Một phần…” Thục Phi nhàn nhạt đáp: “Ta đã tích lũy rất nhiều năm, lần này được Lạc Yên cô nương cứu mạng, lại thêm sở hữu các Dị thuộc tính mới, may mắn đột phá trong thời gian ngắn!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!