Bạch Nguyệt Dương như dã thú gào rống, Bạch Nguyệt Diệt Hồn Nhãn ở giữa cái trán hằn lên từng làn tia máu đỏ ngầu, huyết lệ liên tục chảy ra cho thấy nó tổn thương nghiêm trọng.
Công kích Linh Hồn luôn là loại công kích mang tính nguy hiểm nhất bất kể là đối với nạn nhân trúng phải hay người thi triển bị phản phệ.
Âu Dương Thương Lan dùng chính Ngân Dạ Song Thương để oanh tạc tia Diệt Hồn, nếu không phải Bạch Nguyệt Dương phản ứng kịp, thân thể của hắn đã sớm bị xé rách rồi.
“Đừng cho nàng ấy thừa thắng xông lên!” Đại trưởng lão gầm thét, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận một lần nữa kích hoạt với mức độ mạnh nhất.
“Đoạt Hồn!”
Vài chục vị trưởng lão cắn chặt răng, đâm lao thì phải theo lao, mặc kệ Âu Dương Thương Lan có thủ đoạn gì cũng không để cho nàng dễ chịu.
“Hừ, Hồn Lực tạp chất như bãi rác cũng muốn Đoạt Hồn ta?”
Âu Dương Thương Lan lạnh lùng khinh thường, một cánh tay nâng lên:
“Oanh Hồn Quyền!”
Hồn Lực tinh khiết đến cực điểm hội tụ vào đầu nắm tay, hung hăng đấm mạnh.
Không gian rung lên, Hồn Lực hình thành quyền kình oanh tạc mà đến, một hơi đối kháng chính diện với luồng Hồn Lực đang muốn Đoạt Hồn của nàng.
ẦM ẦM ẦM…
Hai luồng Hồn Lực ma sát liên tục, ngay cả đám trưởng lão và cả Âu Dương Thương Lan đều phát sinh đau đớn Linh Hồn, nhưng vì chiến đấu nghiêm túc người sống ta chết nên vẫn nghiến răng cam chịu.
Nếu Âu Dương Thương Lan nuốt vào Tẩy Hồn Thủy khôi phục Linh Hồn, thì đám trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc cũng có Bổ Hồn Đan hỗ trợ rất nhiều…
Lấy ít địch nhiều, Âu Dương Thương Lan đã làm rất tốt.
“Âu Dương Thương Lan, hôm nay bổn tọa chôn ngươi bên ngoài Bạch Nguyệt Tộc!”
Bạch Nguyệt Dương phẫn nộ gia nhập chiến trường, hai con Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lóe sáng mãnh liệt.
“Giao quyền chủ trận lại cho Gia Chủ!”
Đại trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc hưng phấn quát, chủ động nhường quyền điều khiển Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận lại cho Bạch Nguyệt Dương.
Có Bạch Nguyệt Dương gia nhập, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, lực hút gia tăng mãnh liệt, muốn hút hết Linh Hồn của Âu Dương Thương Lan.
“Hự…”
Âu Dương Thương Lan cơ thể rung lên, nàng dù mạnh cách mấy nhưng một lần chống lại quá nhiều cường giả như vậy cũng thật là cố sức.
Nàng muốn dùng Ngân Dạ Song Thương phá tan Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận nhưng phát hiện thân thể mình nặng nề như núi,
Hồn Lực xao động dữ dội, có dấu hiệu bị rút ra ngoài.
Sự gia nhập của Bạch Nguyệt Dương khiến Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận mạnh hơn quá nhiều, không hổ danh là người cầm đầu Bạch Nguyệt Tộc, hắn mang đến sức ép bằng một nửa đám trưởng lão.
Ánh mắt Âu Dương Thương Lan lấp lóe, để đối kháng với tình huống này chỉ còn cách…
“Thương Vực!”
Âu Dương Thương Lan gầm lên, phạm vi Thương Vực đang mở rộng lập tức thu hẹp…
Mà khi Thương Vực hẹp lại, rõ ràng nó trở nên cô động hơn, uy lực mạnh mẽ hơn…
RĂNG RẮC…
Thương Vực đối kháng kịch liệt Đoạt Hồn, hai loại lực lượng trái ngược không ai nhường ai…
Âu Dương Thương Lan đứng ở trung tâm, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận bốn phương tám hướng vây lấy nàng, xung quanh là Bạch Nguyệt Dương và đám trưởng lão.
Trong lúc nhất thời, mồ hôi tuôn ra như suối…không ai làm gì được ai…
“Thương Vực thu hẹp, cơ hội của ta đã đến!”
Đứng trong Bạch Nguyệt Lâu thấy tình cảnh này, Bạch Nguyệt Vật sắc mặt cười gằn dữ tợn.
Hắn vì kiêng nể Thương Vực của Âu Dương Thương Lan, biết mình nếu tiến vào phạm vi sẽ bị suy yếu chiến lực nên chưa vội động thủ.
Lúc này phụ thân và chúng trưởng lão đã ép Âu Dương Thương Lan phải thu hồi Thương Vực, cảm thấy là lúc tốt nhất để đồ sát đám đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo.
Không chần chờ, thân thể Bạch Nguyệt Vật như một quả đạn pháo oanh tạc bắn mạnh mà ra, gia nhập chiến trường, tung hoành cùng đám Hộ Pháp.
“Thiếu chủ làm tốt lắm!”
Một đám trưởng lão thấy cảnh này âm thầm khen ngợi, Bạch Nguyệt Vật quả nhiên chờ đợi thời cơ thật chính xác.
Bạch Nguyệt Dương cũng là ánh mắt tán thưởng, thằng con này không làm hắn thất vọng.
Hồn Vương Hậu Kỳ như Bạch Nguyệt Vật một khi đồ sát, chỉ sợ đệ tử Bồng Lai không ai có thể chống lại.
Chỉ là, tất cả chỉ là tưởng tượng của Bạch Nguyệt Tộc…
Khi Bạch Nguyệt Vật tiếp cận, một thân ảnh đã như sao băng xẹt ngang bầu trời xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt hờ hững nhìn lấy Bạch Nguyệt Vật, cảnh tượng trực tiếp để toàn trường sững sờ.
Lạc Yên!
“Sư muội mau lùi lại! hắn là Hồn Vương Hậu Kỳ, thực lực không kém hơn Tố Tố sư tỷ đâu!”
Một đám nữ đệ tử vội vàng hoảng hốt, Thương Vực bị thu hẹp khiến các nàng chật vật hơn rất nhiều bởi vì thực lực của đám Hộ pháp đã khôi phục toàn thịnh, nhưng việc Lạc Yên ngăn chặn Bạch Nguyệt Vật thật sự ngoài ý liệu của tất cả mọi người.
Ngọc Tiên, Ngọc Hồn như Lạc Yên có thể làm được gì trước mặt Bạch Nguyệt Vật?
Phải biết lúc đầu Lạc Yên có thể đẩy lùi vài tên trưởng lão là do bọn hắn bị Thương Vực áp chế mà thôi.
Quả nhiên nhìn thấy ngăn cản mình là Lạc Nam, Bạch Nguyệt Vật không xem ra gì trầm giọng nói:
“Thật không hiểu ngươi từ đâu có được Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, nhưng dám ngăn cản ở trước mặt ta, kết cục chính là chết!”
“Vậy sao?”
Lạc Nam cười nhạt một tiếng…
“Vạn Cổ Bất Hủ Thân – Bất Hủ Kinh Văn!”
Vô số hình xăm thần bí chằn chịt xuất hiện trên da thịt Lạc Nam, chỉ thoáng chốc đã đem bộ dạng Lạc Yên hoàn toàn che phủ.
Cảm nhận được mình đã ở trạng thái Bất Hủ, Lạc Nam vận dụng Ngự Kiếm Thuật.
KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Trong ánh mắt trợn tròn trực nhảy lên của Bạch Nguyệt Vật, âm thanh Kiếm ngâm hùng hồn liên tục vang trời xuất thế.
Nhiệt độ không khí cấp tốc nóng lên, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm cao quý đến cực điểm đã lơ lửng xung quanh thân thể Lạc Nam, sát khí cuồn cuộn như hóa thành thực chất…
“Cái này…”
Bạch Nguyệt Vật rùng mình một cái, hắn chưa kịp hết khiếp sợ…lại chứng kiến cảnh tượng khác phát sinh.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vạn Kiếm Lôi kết hợp Thất Sắc Lôi Kiếp, hàng vạn tia Lôi Kiếp xẹt ngang bầu trời, hòa cùng Vũ Hoàng Kiếm.
Số lượng Kiếm chỉ thoáng chốc đã đạt đến con số khủng bố, chằn chịt như mạn nhện, phong tỏa tất cả hướng di chuyển của Bạch Nguyệt Vật.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!