“Bá Lực Chưởng!”
Hắn quay người, sắc mặt dữ tợn: “Hổ không phát huy ngươi lại tưởng ta là mèo bệnh?”
Bá Lực Chưởng không bao gồm Long Lực hung hăng đẩy ra…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không gian đen kịch sụp đổ, Bá Lực Chưởng bắn mạnh vào cột độc tố mang tính hủy diệt…
ĐÙNG!
Như thiên thạch va chạm sao băng, một vùng hư không gào thét dữ tợn đem Lạc Nam đẩy bay không biết bao nhiêu xa…
Bá Lực Chưởng hung hăng xuyên qua độc tố bắn vào đầu con Rết khổng lồ.
Đáng tiếc dù mạnh như Bá Lực Chưởng cũng không thể xuyên thấu phòng ngự của Tinh Không Thú đạt đến Yêu Tôn, trái lại còn chọc giận nó.
RỐNG!
Tinh Không Thú cặp mắt bùng nổ sát khí như hóa thành thực chất, con kiến nhỏ này dám chọc tức nó?
Trong ánh mắt kinh dị của Lạc Nam, con Rết khổng lồ ở giữa tinh không bất chợt đào một cái đường hầm sau đó chui tọt vào.
Chỉ thoáng chốc, nó đã xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, thân thể ghê tởm phóng to vô số lần, cặp nanh kẹp đến…
“Vạn Thú Tiên Ma Biến!”
Thân thể Lạc Nam cấp tốc biến lớn…
NGAO…
Một con Trâu lớn toàn thân được bao trùm trong chiến giáp màu Hoàng Kim lộng lẫy hiển hiện, thân thể to hơn cả một ngọn núi lớn, cặp sừng trên đầu kiên cố cứng rắn như thép, hung hăng hướng về cặp nanh của Tinh Không Thú húc mạnh.
“Húc chết mày!”
Lạc Nam hung dữ gầm lên như sấm.
Hoàng Kim Cự Ngưu, đây là Yêu Vương mà hắn vừa biến thành, nổi danh với sức mạnh và khả năng phòng ngự mạnh mẽ.
ĐÙNG…
Hoàng Kim Cự Ngưu mà Tinh Không Thú va chạm dữ dội…
Thân thể khổng lồ của một con trâu như Lạc Nam lại bị hút bay ra ngoài, Vạn Thú Tiên Ma Biến vỡ tan, hắn chật vật trần truồng khóe môi rỉ máu.
Yêu Vương đụng với Yêu Tôn chẳng khác nào châu chấu đá xe, không có Kinh Văn Bất Hủ bảo vệ chỉ sợ Lạc Nam đã tan thành mảnh nhỏ.
“Con bà nó, vừa đột phá Ngọc Thể lập tức bị ăn hành!” Lạc Nam âm thầm mắng một tiếng.
Nhìn thấy Tinh Không Thú một lần nữa điên cuồng lao đến, Lạc Nam cắn chặt răng…hắn quyết định sử dụng Vạn Giới Môn đào tẩu trước đã…
RỐNG!
Tinh Không Thú điên cuồng cắn xé…
“Mở ra Vạn Giới…” Lạc Nam ở trong lòng đang định quát lên.
ĐOÀNG!
Trong khoảnh khắc mấu chốt, một âm thanh khiến toàn thân Lạc Nam kịch chấn vang lên, ngay cả mệnh lệnh Hệ Thống cũng bị cắt ngang.
Chỉ thấy một khỏa Đạn Pháo vô tình oanh tạc mà đến, như mặt trời va chạm vì sao, bá đạo nện vào đầu Tinh Không Thú đang hung hăng không ai sánh bằng.
RỐNG!
Tinh Không Thú gầm thét thê lương, đau đớn khiến nó điên cuồng giãy dụa, trên cái đầu cứng rắn như thép đã xuất hiện cái lổ máu đen kịch như thung lũng khổng lồ.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG!
Lại là ba khỏa Đạn Pháo oanh tạc, uy lực khủng bố đến mức Lạc Nam đang ở gần bị chấn đến bay loạn xà ngầu như tấm giẻ, cũng may có Bất Hủ Kinh Văn giữ mạng.
Con Tinh Không Thú lại không may mắn đến như vậy…
Thân thể khủng bố của nó bị Đạn Pháo nhấn chìm, sau cùng hóa thành hư vô…
“Ực…” Lạc Nam nuốt một ngụm nước miếng khô khốc, chật vây quay đầu nhìn lại.
Chẳng biết từ bao giờ, một kiện Pháp Bảo trông như Lâu Đài xuyên không mà đến…
Lâu Đài nhìn qua hết sức tinh xảo trang nhã, tạo cho người khác cảm giác gần gũi thân thiện…đương nhiên đó là khi bên trên thân nó lúc này không mọc ra ba cái họng pháo khủng bố với lực lượng vừa bắn ra còn chưa tan.
Chính tòa Lâu Đài xinh xắn này đã diệt sát một con Yêu Tôn Tinh Không Thú.
ẦM ẦM…
Thanh âm rút súng vang lên, mấy cánh Họng Pháo dữ tợn rụt vào trong Lâu Đài, nó một lần nữa trở thành Pháp Bảo Phi Hành vô hại.
“Ít nhất cũng là Tôn Cấp Cực Phẩm a…” Lạc Nam hít sâu, Lâu Đài này là Pháp Bảo cao cấp.
“Là Đế Cấp Hạ Phẩm!” Kim Nhi lên tiếng nói.
“Cái gì?” Lạc Nam xém chút cắn lưỡi.
Chẳng trách vài phát đạn pháo oanh tạc Yêu Tôn thành cặn bả, thì ra là Đế Cấp Pháp Bảo a…
Chỉ tiếc Phỏng Thiên Kính không có mang theo bên người, bằng không Lạc Nam đã mang ra nghịch ngợm mô phỏng Lâu Đài một phen.
Khiến Lạc Nam tò mò chính là chủ nhân Lâu Đài rốt cuộc là thần thánh phương nào? Sở hữu Pháp Bảo Phi Hành đạt Đế Cấp, không phải nhân vật đơn giản a…
Mặc kệ đối phương là ai, nếu đã cứu mình thì Lạc Nam sẽ biết ơn đền đáp.
Hắn nhảy vọt đến gần, hai tay chắp lại:
“Đa tạ ân cứu mạng! Lạc Nam vĩnh viễn không dám quên!”
Bên trên Lâu Đài có thanh âm thanh lảnh quát lên:
“Tên biến thái đi chết!”
Nói xong, một luồng Hàn Băng vô tình lao vọt đến, Tôn Lực khủng bố kinh người, uy áp quá mức dữ dội.
“Hiểu lầm!” Lạc Nam giật mình, lúc này mới nhớ lại mình vẫn còn trần truồng mà tiếp cận, âm thanh vừa rồi lại là của nữ nhân…không giận dữ mới là chuyện lạ.
Bất quá một chưởng kia quá mức mạnh mẽ, Lạc Nam không thể im lặng chịu đánh.
Nanh Bạc xuất hiện trong tay, Đế Diễm gầm thét dữ dội, Lạc Nam huy động trường kích, gầm thét nện ra:
“Hỏa Thiêu Xích Bích!”
Phần Lực Thiêu Tiên Viêm ngập trời phô thiên cái địa, một kích vừa ra toàn không gian chìm trong biển lửa, như hỏa công chi thần.
KENG!
Hỏa Thiêu Xích Bích không chịu thua kém đánh vào Hàn Băng mạnh mẽ kia.
“Phốc!”
Lạc Nam hai tay tê dại liên tục lùi bước giữa không gian, hai cánh tay bị đóng băng một nửa.
Phần Lực Thiêu Tiên Viêm thiêu đốt dữ dội, thành công hòa tan hàn băng lạnh lẽo.
“Ồ? Vậy mà cản được nhất kích của ta?”
Có tiếng nữ nhân kinh , hai thân ảnh thiếu phục tầm ba mươi tuổi trong cung trang màu trắng xuất hiện ngạctrước cửa Lâu Đài, đánh giá Lạc Nam từ trên xuống dưới.
Lạc Nam lúc này nhanh nhẹn mặc vào áo choàng, hướng hai nữ nhân chắp tay nói:
“Hiểu lầm, tất cả là hiểu lầm…tại hạ bị lạc vào không gian nên rách mất y phục, nhờ có các vị giết chết Tinh Không Thú, cực kỳ cảm kích!”
Thấy Lạc Nam có y phục phủ lên thân thể như biến thành người khác, anh tuấn lỗi lạc, phong lưu tiêu sái, hai nữ nhân cũng nhẹ gật đầu.
“Nè, ngọn lửa ngươi vừa sử dụng là gì? Vì sao chống lại được Tôn Lực của ta?” Một trong hai nữ nhân thắc mắc hỏi, nàng mặc dù chỉ tiện tay đánh ra chút ít phần lực, nhưng dù sao cũng là Tiên Tôn…không ngờ bị Ngọc Tiên đón được, sao không kinh ngạc?
“Dị Hỏa mà thôi!” Lạc Nam không che giấu nói.
Người ta có Đế Cấp Pháp Bảo, chắc sẽ không tham lam một loại Dị Hỏa.
Huống hồ dù thật sự tham lam, hắn cũng có cách đào tẩu.
Quả nhiên hai nữ nhân không biểu hiện quá mức kinh ngạc, một loại Dị Hỏa các nàng còn chưa quá để tâm, hướng hắn phất tay: