“Haha, Tiên Thạch chỗ thiếp không thiếu, tất cả là của chàng!” Tú Quyên cười tủm tỉm, nhét một chiếc Nhẫn Trữ Vật vào tay hắn.
Lạc Nam quét mắt vào trong nhìn, toàn thân chấn động lắp bắp:
“Cái này là…”
Chỉ thấy số lượng Tiên Thạch khủng bố gắn kết thành một quần thể to như ngọn núi, nhìn qua chẳng khác nào một khối nguyên thể, Tiên Khí nồng đậm không cách nào để hình dung.
Hơn nữa một hơi còn là hai cái…
“Đó là mỏ Tiên Thạch, Mộng gia dùng để trao đổi với năm loại Huyết Mạch và đống vật phẩm của chàng!” Tú Quyên cười nói.
“Mỏ Tiên Thạch…” Lạc Nam âm thầm kinh dị, phải biết đây là hai cái mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm chứ không phải Hạ Phẩm hay Trung Phẩm bình thường đâu.
Nếu đem chúng nó khai thác, số Tiên Thạch đạt được chắc nhiều vô số kể, giá trị liên thành a.
“Mộng gia quả nhiên tài đại khí thô a…” Lạc Nam hài lòng cười.
Hắn lập tức đem một cái mỏ Tiên Thạch chôn dưới gốc cây Bất Tử Thụ, một cái còn lại dùng để phòng thân.
Có mỏ Tiên Thạch, tốc độ trưởng thành của Bất Tử Thụ gia tăng hơn không ít, chẳng đợi Lạc Nam điều khiển, từng nhánh rể cây đã như rắn đất len lỏi bám lên mỏ Tiên Thạch, trực tiếp hút lấy năng lượng thuần túy nhất ở bên trong.
“Xem ra Mộng gia cố ý cho ta chỗ tốt a!” Lạc Nam than thở, hai cái Mỏ Tiên Thạch này giá trị chắc chắn cao hơn đống vật phẩm của hắn.
“Thật ra việc Đại Đế sống lại giúp Mộng gia đạt được nhiều chỗ tốt lắm, hai cái mỏ Tiên Thạch chẳng đáng là bao! Bọn hắn trả ơn chàng cũng đúng…” Liễu Tú Quyên cười nói.
Địa vị trong Thiên Địa Hội gia tăng, số lượng cường giả đỉnh cao trong tộc gia tăng, có tiếng nói hơn ở Đại Tiên Giới, đối thủ cạnh tranh phải kiêng nể dè chừng…
Một Đế Cấp gia tộc đột nhiên có thêm Đại Đế, đây chắc chắn là đại hỷ sự.
Lạc Nam lắc đầu, việc Mộng gia Đại Đế sống lại đó là do Mộng gia công bằng trao đổi ba loại Thiên Địa Dị Vật với hắn để lấy lá Cửu Diệp Liên Hoa, đôi bên đã không ai nợ ai.
Mộng gia âm thầm chiếu cố thêm chỗ tốt, Lạc Nam sẽ ghi nhớ.
“À đúng rồi, lần này nữ nhân phóng đãng kia không đi cùng chàng?” Liễu Tú Quyên như nhớ lại mở miệng hỏi.
Lạc Nam âm thầm buồn cười, hắn biết nàng đang hỏi thăm Thục Phi.
Do Tú Quyên bận ở Phú gia nên nàng chỉ nhận biết một mình Thục Phi do thường xuyên qua lại, cộng thêm đã từng chung giường chung gối với Lạc Nam, quan hệ giữa hai nữ khá tốt, mặc dù thường xuyên đấu khẩu nhưng có thể xem như tỷ muội.
Lần này Thục Phi không theo cùng Lạc Nam, Liễu Tú Quyên mới cảm thấy thắc mắc.
“Thục Phi vẫn đang bế quan, lần sau xuất hiện…chỉ sợ nàng không còn là đối thủ!” Lạc Nam nghiêm túc nói.
“Hứ, thiếp đã là Tiên Tôn còn sợ gì nàng ấy?” Liễu Tú Quyên không tin bĩu môi.
Kết hợp với Tiểu Lạc, Thục Phi lấy cái gì để thắng nàng?
“Đến lúc Thục Phi xuất quan nàng sẽ có bất ngờ!” Lạc Nam ra vẻ thần bí, hắn rất hiếu kỳ khi nhìn thấy có tận ba Thục Phi khiêu khích, Liễu Tú Quyên sẽ có phản ứng gì.
“Mỏi mắt chờ mong!” Liễu Tú Quyên lười biếng nói.
Đúng lúc này, bên ngoài bất chợt vang lên tiếng bước chân, mặc dù rất nhỏ nhưng với tu vi của Lạc Nam và Tú Quyên vẫn có thể nghe thấy.
“Kẻ nào?”
Lạc Nam vội vàng đứng bật dậy, lấy ra áo choàng trùm lên cơ thể trần truồng của Tú Quyên.
Mà hắn nhanh chóng mặc vào y phục…
Cốc cốc…
Có người đánh vào kết giới bằng Tôn Lực do Tú Quyên tạo ra như gõ cửa.
Lạc Nam ánh mắt đề phòng, âm thầm vận chuyển công kích.
“Tú Quyên tỷ tỷ có trong đó không? Muội đến tìm ngươi đi chơi!”
Thanh âm non nớt pha lẫn chút nhí nhảnh truyền vào, Lạc Nam nghe xong sửng sốt.
“Đừng động thủ, chính là bảo bối của chàng!” Liễu Tú Quyên cười thần bí, một bên sửa sang lại y phục, một bên cao giọng nói ra:
“Chờ tỷ tỷ một chút!”
ONG ONG ONG…
Bên trong Đan Điền, các tôn Đại Đỉnh bắt chợt rung lên kịch liệt.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, như nghĩ đến điều gì…ánh mắt của hắn mang theo vẻ chờ mong.
Liễu Tú Quyên phất tay, kết giới Tôn Lực giải tán…
“Tú Quyên tỷ tỷ!”
Thanh âm nhí nha nhí nhảnh truyền vào, một hình bóng hấp dẫn lấy ánh mắt của Lạc Nam.
Chỉ thấy đây là một tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác đẹp như thiên sứ, làn da trắng nõn nà như tuyết đông, một bộ váy công chúa màu đen ôm lấy thân thể nhỏ nhắn, mắt ngọc môi đỏ, lông mi cong vút có nét sắt sảo, mũi như châu ngọc, mái tóc đen kết thành hai cái búi trên đầu giống hệt hai cái bánh bao nhỏ, cực kỳ đáng yêu.
Mặc dù còn chưa hoàn toàn trưởng thành, nhưng đã có những đường nét của một đại mỹ nhân trong tương lai, lúc này có thể xem như tiểu mỹ nhân.
Kết giới vừa giải trừ, tiểu cô nương đã nhào đến ôm lấy Tú Quyên làm nũng, nhưng ánh mắt lại âm thầm liếc sang Lạc Nam, bên trong mắt có chút mắc cỡ và ngượng ngùng.
“Thiên Địa Dị Vật!”
Bên trong cơ thể Lạc Nam, Hỏa Nhi và Quang Nhi hai mặt nhìn nhau, lập tức đưa ra kết luận.
Tiểu cô nương trước mắt này là một loại thiên địa dị vật, hơn nữa linh tính còn cao đến mức có thể hóa thành nhân loại, đẳng cấp không kém bất kỳ ai trong số các nàng.
Lạc Nam cũng âm thầm gật đầu, từ lúc hắn lên Tiên giới đến nay…đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Địa Dị Vật có được linh trí cao cấp như vậy, cao hơn cả Vô Lượng Tiên Băng của Thục Phi.
Thiên Địa Dị Vật ở Tiên giới dù quý nhưng không hiếm, Thiên Địa Dị Vật có được linh tính mới hiếm, chỉ riêng một điểm này…đã đủ để Liệt gia ham muốn.
Chỉ là không biết khả năng của tiểu cô nương này sẽ là gì…
Liễu Tú Quyên cưng chiều ôm lấy tiểu cô nương, bàn tay xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng chỉ sang Lạc Nam cười nói:
“Đây chính là người mà Chi Tiên tỷ tỷ chọn cho muội!”
Lạc Nam nghe vậy không chần chờ chút nào, mỉm cười ôn hòa nhìn tiểu cô nương nói ra:
“Rất vui được gặp muội!”
Hắn muốn tạo ấn tượng cho Dị thuộc tính của mình.
Tiểu cô nương cắn lấy cánh môi đỏ chúm chím, không dám nhìn thẳng Lạc Nam, lại xem Liễu Tú Quyên hỏi thăm:
“Tú Quyên tỷ tỷ, hắn…hắn là người tốt phải không?”
“Đương nhiên!” Liễu Tú Quyên bật cười: “Nếu hắn không tốt, Chi Tiên tỷ tỷ và ta đâu có yên tâm giao muội cho hắn chăm sóc!”
Lạc Nam vuốt mũi xấu hổ, hắn không dám thừa nhận mình là người tốt, nhưng chắc chắn không phải loại ma đầu lạm sát kẻ vô tội.
Như đã đạt thành một loại thỏa thuận từ trước, tiểu cô nương nhìn Liễu Tú Quyên…sau đó mới lấy dũng khí nhìn sang Lạc Nam, cực kỳ chăm chú nói:
“Mặc dù ca ca là người được các tỷ tỷ lựa chọn, nhưng phải trải qua khảo nghiệm của ta mới được!”
“Khảo nghiệm?” Lạc Nam hơi sững sờ, bất quá rất nhanh tự tin gật mạnh đầu.
Nếu ngay cả khảo nghiệm của tiểu cô nương còn không qua được, hắn lấy tư cách gì thu phục nàng?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!