“A, thật đáng yêu!”
Tỏa Thiên Hắc Ám hai mắt long lanh như có vô số ngôi sao nhỏ bên trong, chạy đến bế phốc Tiểu Khủng Long ôm vào trong ngực.
Đúng như Tú Quyên nói, hiện tại dù Lạc Nam có đuổi nàng cũng không đi a…
…
“Tú Quyên, nàng xem có nhận ra đồ vật này!”
Để Tỏa Thiên Hắc Ám cùng ba đồng bọn chơi đùa, Lạc Nam lôi kéo Tú Quyên sang một bên, từ trong nhẫn lấy ra một vật hướng nàng thăm hỏi.
Tú Quyên liếc mắt nhìn đến, phát hiện đồ vật trong tay Lạc Nam là một bức tượng đất hình con Hổ hết sức sống động, bất quá không chứa bất kỳ khí tức nào.
Hiển nhiên sau khi nghiên cứu không thành, Lạc Nam quyết định cầu cứu Tú Quyên.
Nàng là thành viên của Thiên Địa Hội, kiến thức phong phú đa dạng vô cùng, biết đâu có thể nhận ra lai lịch của pho tượng.
“Cái này…là gì…?”
Bất quá khiến Lạc Nam hơi tiếc nuối chính là, ngay cả Tú Quyên cũng mở miệng nghi ngờ, nàng chưa từng thật vật nào giống như vậy.
Lạc Nam đem pho tượng con Hổ giao cho Tú Quyên quan sát, cũng đem những thủ đoạn từng thi triển lên người nó miêu tả một lần.
Liễu Tú Quyên chân mày nhíu chặt, trịnh trọng quan sát con Hổ nhỏ, đáng tiếc dù với tầm mắt cao cấp của nàng cũng lắc đầu ngao ngán.
“Chàng có thử giải cấm chế chưa? Biết đâu nó đang bị đặt cấm chế thì sao?” Tú Quyên kiến nghị.
Sau đó nàng móc ra một lá bùa có công dụng giải trừ các cấm chế dưới Tôn Cấp trở xuống dán vào pho tượng Hổ.
“…”
“Kỳ quái…” Tú Quyên hít sâu một hơi.
Pho tượng Hổ vẫn án binh bất động như một cục đá, bất chấp Phù Chú cấp cao của nàng sử dụng.
“Thứ này lai lịch không đơn giản a!” Tú Quyên đánh giá nói ra.
Phải biết Phù Chú cấp cao của nàng ngay cả Tôn Cấp Phong Ấn cũng có thể hóa giải nhưng đứng trước con Tiểu Hổ thì lại bó tay, đủ thấy nó không hề tầm thường.
“Để ta thử xem!” Lạc Nam gật đầu.
Hắn lần lượt dùng đến Hắc Cốt U Minh Ám, Phần Lực Thiêu Vương Viêm…thậm chí dùng sạch các loại Dị thuộc tính còn sót lại, vẫn chẳng thể tạo nên chút biến đổi nào trên bức tượng tiểu Hổ.
“Có cần nhờ Mộng gia trợ giúp không?” Liễu Tú Quyen hỏi..
Với tài lực của Mộng gia, khả năng tìm ra bí mật ẩn trong pho tượng tiểu Hổ có lẽ nhanh hơn.
Nhưng mà Lạc Nam lại từ chối, hắn không thích nhờ vả người khác quá nhiều.
…
Cáo biệt Liễu Tú Quyên, Lạc Nam mang theo Tỏa Thiên Hắc Ám rời đi.
Leo lên Ngũ Long Đế Cung, trong ánh mắt ngưỡng mộ và khiếp sợ của đám người lao vọt vào hư không trốn mất dạng, chỉ còn lại thanh âm sang sảng vang vọng thiên địa:
“Bổn Đế rất hài lòng, Phú gia rất đáng giá tin cậy…”
Lời nói như trực tiếp thừa nhận Thiên Địa Dị Vật tại Phú gia đã bị hắn lấy đi, những con sói đói đang rình rập đừng có mơ đến.
Đám người thán phục không thôi, bọn hắn nhìn thấy Ngũ Long Đế Cung xuyên vào hư không biến mất mà cho rằng nó đã ngao du vị diện khác.
Tất cả nào ngờ, trên một hoang đảo cách Phú gia vài trăm dặm, thiếu nữ Lạc Yên xuất hiện như chưa có gì xảy ra, cũng chẳng ai có thể liên tưởng nữ thiên tài mới nổi gần đây của Bồng Lai Tiên Đảo có thể liên quan đến vị Tiên Đế vừa mới dọa Liệt gia hoảng hồn được.
Mà Tỏa Thế Hắc Ám vẫn còn đang nghịch ngợm chơi đùa trong Linh Giới Châu.
…
Trở về Đảo, bầu không khí náo nhiệt oanh oanh yến yến đã gần như khôi phục…
Các tỷ muội có được tiến bộ đáng kể, đã không còn vùi đầu vào bế quan tu luyện như thời gian một tháng vừa qua nữa.
“Tiểu Yên, tắm suối nè!”
Hoàng Y Thiền phất tay hô to, nàng đang dẫn đầu một đám nữ nhân ngâm mình dưới suối, toàn bộ chỉ mặc trên người cái yếm và tiểu khố ẩm ướt, xém chút khiến Lạc Nam phải phụt máu.
Lạc Nam giả vờ không nghe không thấy chạy trối chết…
Rất nhanh, trở về Tân Hoa Viện, nơi của Lạc Nam và chúng nữ.
Tìm đến khán phòng của Ỷ Vân, Lạc Nam đẩy cửa bước vào…
“Tiểu Nam…”
Ỷ Vân đang xếp bằng trên giường vội vàng mở mắt ra, vừa nhìn thấy Lạc Nam đã sà vào lòng ngực nam nhân, ôm lấy vòng eo của hắn.
Bế quan liên tục một tháng trong Gia Tốc Trận, đồng nghĩa với nàng không gặp Lạc Nam hơn tám năm, làm sao có thể không nhớ?
Lạc Nam cũng ôm thân thể mềm mịn của Ỷ Vân, hít thở hương thơm mát rượi của nàng, lẩm bẩm bên tai nói:
“Chúng ta song tu!”
“Ưm!” Ỷ Vân thân thể như xốp giòn ra, mềm yếu vô lực ngã vào lòng hắn.
Lạc Nam bế phốc nàng vào Linh Giới Châu.
…
Một phen ân ái xuân sắc tràn đầy diễn ra, mãi đến khi Ỷ Vân thỏa mãn mơ màng, Lạc Nam mới dừng lại sự tấn công hung mãnh.
“Ỷ Vân, lần này chúng ta thật sự song tu nghiêm túc!” Lạc Nam cắn nhẹ vành tai của Ỷ Vân, một tay trêu đùa xoa nắn bầu sữa tròn trịa trước ngực nàng thủ thỉ nói ra.
“Ưm…không phải đang song tu đó sao?” Ỷ Vân lắc lư vòng eo như rắn nước, thứ khủng bố của nam nhân vẫn còn cắm trong u cốc hồng phấn ẩm ướt của nàng.
“Không…lần này chúng ta cùng nhau luyện hóa Dị thuộc tính, ta sẽ chia sẽ một phần năng lượng cho nàng đột phá Thiên Vương!” Lạc Nam nghiêm túc nói.
Không sai, hắn quyết định cùng Ỷ Vân luyện hóa Tỏa Thiên Hắc Ám…
Bởi vì Ỷ Vân sau khi luyện hóa Linh Căn Đan đã sở hữu Hắc Ám Linh Căn, nàng chỉ mới sở hữu Đoạt Sinh Đàm Thủy cùng Niết Bàn Linh Thủy, thủ đoạn chiến đấu còn ít hơn Vân Tu Hoa rất nhiều.
Vân Tu Hoa đã có Âm Vương Lực và Dương Vương Lực, Xích Nha Hắc Ám cùng với Hắc Cốt U Minh Ám…
Huống hồ, Lạc Nam cảm thấy…Tỏa Thiên Hắc Ám phù hợp với phong cách chiến đấu của Ỷ Vân hơn Vân Tu Hoa.
…
Rất nhanh, Tỏa Thiên Hắc Ám đã xuất hiện trước mặt hai người.
Mà Lạc Nam với Ỷ Vân cũng rất nghiêm túc trong tư thế sẳn sàng song tu.
“Muội tiến vào cơ thể hai người sao?” Tỏa Thiên Hắc Ám nhìn tình cảnh này chớp chớp mắt hỏi.
“Không cần, chỉ cần tiến vào cơ thể ta là được!” Lạc Nam cười nói.
Chỉ cần Tỏa Thiên Hắc Ám vào trong người hắn, mà hắn lại thông qua Bất Hủ Diễn Sinh Kinh với Long Tiên Thánh Điển chia sẽ cho Ỷ Vân là được.
Lần này…linh trí của Tỏa Thiên Hắc Ám sẽ lưu trong cơ thể hắn, Lạc Nam quyết định chọn nàng làm khí linh cho Ám Đỉnh của mình, địa vị sánh ngang Hỏa Nhi và Quang Nhi, đương nhiên còn có tiểu khủng long băng hệ.
“Năng lượng của muội rất nhiều, ca ca với tỷ tỷ cẩn thận!” Tỏa Thiên Hắc Ám nghiêm túc nói.
“Yên tâm đi!” Lạc Nam buồn cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!