Nếu là trước đây, Đế Diễm còn chưa đủ độ nóng để hòa tan lá của Bất Tử Thụ thành dịch thể, nhưng sau khi thăng cấp thành Hỏa Vương Lực…Đế Diễm đã đủ khả năng này.
Với trình độ Luyện Đan hiện tại của Lạc Nam, hắn còn chưa đủ tư cách để luyện chế Tiên Đan do Bất Tử Thụ kết hợp với nhiều loại nguyên liệu khác biệt.
Nhưng mà…không thể luyện chế thành Đan, chẳng lẽ không thể hòa tan lá cây Bất Tử Thụ sao? Đế Diễm không phải hạng xoàn đâu đấy.
Vì tạm thời không để bại lộ bí mật Bất Tử Thụ, Lạc Nam đã nghĩ ra cách làm này.
Hỏa luyện lá cây Bất Tử Thụ thành dạng chất lỏng cho chúng nữ uống, các nàng sẽ không biết nguồn góc mà thứ mình uống là gì, như vậy bí mật Bất Tử Thụ sẽ hạn chế bị phát hiện.
Mặc dù trong quá trình Đế Diễm hòa tan, dược hiệu của lá Bất Tử Thụ sẽ bị thất thoát không ít, nhưng đây là biện pháp duy nhất rồi, Lạc Nam chấp nhận tiêu hao.
Hành động này của hắn nếu để các Luyện Đan Sư đỉnh cao biết nhất định sẽ mắng bại gia chi tử, hàng khủng như lá cây Bất Tử Thụ người khác không nỡ thất thoát một hơi nhỏ, tên này hòa tan một lần hàng ngàn lá, thất thoát ít nhất cũng một phần năm.
Không phải Lạc Nam không tin tưởng chúng nữ Bồng Lai Tiên Đảo, mà là cẩn tắc vô áy náy.
Các nàng có thể thay hắn bảo trì bí mật về Bất Tử Thụ, nhưng nếu chẳng may một người rơi vào tay kẻ thù, bị bọn chúng sưu hồn…đọc hết ký ức thì sao? đến lúc đó Bất Tử Thụ bại lộ, hắn và Bồng Lai Tiên Đảo sẽ bị toàn bộ Vũ Trụ nghiền nát.
Theo nhiệt độ Đế Diễm đạt đến mức cao nhất, hàng ngàn lá cây Bất Tử Thụ rốt cuộc được hòa tan, trở thành một đoàn chất lỏng gần cả lít trôi nổi trên không trung.
“Khí tức sinh mệnh thật kinh khủng!” Ba người Thục Phi nhìn đoàn dịch thể Bất Tử Thụ, cảm thán không thôi.
“Giúp ta hứng lấy chúng nó!” Lạc Nam lấy ra vài chục cái bình ngọc nhỏ giao cho ba nữ Thục Phi.
Các nàng hiểu ý gật đầu, cẩn thận từng li từng tí thu lấy dung dịch Bất Tử Thụ vào trong bình.
Chỉ thấy chúng nó có màu xanh lục lấp lánh ánh ngọc, thích mắt đến cực điểm.
“Tổng cộng 16 bình, không tồi!” Lạc Nam gật đầu.
Dựa theo ước tính của hắn, một bình có thể trị liệu cho mười nữ là ít, các nàng không bị thương Linh Hồn nên chỉ cần uống vài giọt là khỏe mạnh.
“Ba người các nàng mỗi người giữ một bình phòng thân đi!” Lạc Nam giao cho Thục Phi ba bình.
Ba nữ ngoan ngoãn thu nhận, đại chiến sắp tới…có ba bình dung dịch Bất Tử Thụ, dù là chiến hai Địa Tôn một lúc cũng không đáng sợ.
Lạc Nam không chần chờ nữa, ý niệm vừa động đã rời khỏi Linh Giới Châu.
Hắn không vội thả ba nữ Thục Phi ra ngoài, để các nàng tạo bất ngờ cho kẻ địch.
…
“Thục Phi đâu?”
Thấy Lạc Nam lại xuất hiện, Âu Dương Thương Lan lấy làm lạ hỏi.
“Khi cần sẽ xuất hiện!” Lạc Nam cười tự tin, lấy ra một nửa bình ngọc ra nhét vào tay nàng, căn dặn nói:
“Giúp đệ tử cho các tỷ muội uống, Ngọc Tiên bị thương một giọt, Tiên Vương bị thương từ hai đến bốn giọt tùy vào mức độ nặng nhẹ, người bị đứt gãy chân tay năm giọt…Đại Đảo Chủ cũng giữ lại cho mình một bình phòng thân!”
“Cái này…” Âu Dương Thương Lan toàn thân chấn động, nàng từ mấy cái bình ngọc cảm nhận được khí tức Sinh Mệnh nồng đậm chưa từng có.
Không nén nỗi kích động trong lòng, Âu Dương Thương Lan hấp tấp lao vọt vào chúng nữ, cẩn thận cho các nàng uống dung dịch, cũng chẳng cần biết Lạc Nam đào ở đâu ra.
Nàng chỉ biết rằng, thứ có khí tức sinh mệnh khủng bố như vậy chắc chắn là thần dược trị thương.
Đầu tiên được hưởng là Đình Manh Manh, Âu Dương Thương Lan cưng chiều âu yếm vuốt ve gò má của muội muội, đút lấy dung dịch lên môi nàng.
Nào ngờ Đình Manh Manh lắc đầu sang một bên, thở hổn hển nói: “Để mọi người uống trước đi, muội vẫn còn khỏe lắm!”
Tiểu nha đầu lo sợ không đủ dung dịch, vì lẽ đó không chịu uống trước.
“Nha đầu này…”
Âu Dương Thương Lan xém chút bật khóc, cắn chặt răng…cũng chiều theo ý nàng.
“Tam Đảo Chủ thật ngốc, thứ này ta có vô hạn…uống đi đừng lo!” Lạc Nam tiến đến véo lấy gò má mập mạp của nàng cười nói.
“Manh Manh đã sớm biết…Tiểu Yên xuất hiện mọi chuyện sẽ được giải quyết mà…” Đình Manh Manh gắng sức mỉm cười, cuối cùng cũng chịu uống.
Lạc Nam nghe lời nói của nàng mà trong lòng rung lên, có cảm giác trách nhiệm của mình càng thêm nặng nề.
Tiểu nha đầu này, đặt niềm tin nơi hắn quá lớn.
Âu Dương Thương Lan vành mắt ửng hồng, cũng cho Độc Cô Ngạo Tuyết uống dung dịch, sau đó đến lượt các nữ đệ tử.
Cho Đình Manh Manh uống thuốc xong, Lạc Nam mới tiến đến mấy nữ nhân thân thiết của mình.
“Lần này ta về trễ, thật xin lỗi…”
Truyền âm cho Thiên Vô Ảnh, Vân Tu Hoa với Địa Ngọc Huyền, Lạc Nam nhẹ đặt bình ngọc lên môi các nàng.
Mấy nữ mỉm cười cho hắn an lòng, các nàng biết thứ trong bình là gì…ngoan ngoãn uống từng ngụm nhỏ.
“Nhanh chóng tiêu hóa dược hiệu!” Lạc Nam ôn nhu căn dặn, lại chuyển sang mấy nữ Bồng Lai Ngũ Tiên.
Địa Ngọc Huyền mím môi nhìn bóng lưng của hắn, ánh mắt tràn đầy tình cảm…
“Cố gắng lên!”” Thiên Vô Ảnh ngồi khoanh chân bên cạnh lè lưỡi truyền âm, tràn đầy động viên nói.
Địa Ngọc Huyền mặt cười ửng đỏ, gật gật đầu.
“Để chúng ta tự uống…” Kiều Tố Tố vẫn ngoài lạnh trong nóng, không chịu để Lạc Yên đút mình.
Lạc Nam cười cười, giao một cái Bình Ngọc cho nàng.
Kiều Tố Tố thay hắn cho Đạm Đài Uyển, Hoàng Y Thiền, Mộ Sắc Vy mấy nữ uống vào.
…
Thời gian trong Gia Tốc Trận trôi nhanh đến cực điểm…
Bất Tử Thụ lại một lần nữa thể hiện khả năng của một Thần Thụ đứng thứ hai trong Thất Đại Thần Thụ.
Toàn bộ nữ nhân Bồng Lai Tiên Đảo, khôi phục!
Các nàng mỗi một người như chưa từng bị thương, tinh thần phấn chấn, dung nhan tỏa sáng, môi rực rỡ nụ cười, đem một vùng trời hoang tàn thắp sáng.
Từng ánh mắt nhìn về tiểu sư muội Lạc Yên sùng bái đến cực điểm…
Các nàng không biết thứ Lạc Yên cho mình uống là gì, chỉ biết chắc chắn là thần dược, giá trị chẳng thể hình dung được…
Vậy mà Lạc Yên không chút do dự phân phát cho mọi người, mạng của rất nhiều người trong số các nàng là do Lạc Yên cứu sống.
Lúc này đây, nhìn Lạc Yên sóng vai cùng Âu Dương Thương Lan, địa vị của tiểu sư muội ở trong lòng các nàng đã không thua kém chút nào so với ba vị Đảo Chủ.
“Quả nhiên…Lạc Yên vẫn luôn là như thế, vẫn luôn là nguồn sáng mang đến năng lượng tích cực cho tất cả chúng ta!” Mộ Sắc Vy mắt đẹp rực rỡ không rời thân ảnh Lạc Nam.
“Có muội ấy, Bồng Lai Tiên Đảo chúng ta bất tử!” Hoàng Y Thiền kiêu ngạo cười nói.
Kiều Tố Tố tán thành gật đầu…thân là Đại Sư Tỷ, nàng vẫn nể Tiểu Sư Muội đến sát đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!