Không gian trước mặt bị chẻ đôi, nhưng Băng Lam Tịch vẫn một mặt thản nhiên, từ đầu đến cuối vẫn cao quý và tiêu sái.
Độc Cô Ngạo Tuyết bàn tay trắng như phấn siết chặt, răng ngọc cắn chặt môi hồng, trong mắt xuất hiện một tia không cam, nhưng càng nhiều hơn là bất đắc dĩ và mờ mịt…
Nàng biết mình đã thua…nhưng thua vì nguyên nhân nào vẫn còn chưa rõ.
Thậm chí một Kiếm trong tay Băng Lam Tịch trảm ra ở khắc cuối cùng vượt quá khả năng hiện tại để nàng có thể lý giải.
Nó quá mơ hồ, quá huyền ảo, quá thần bí…lại có thể dễ dàng hóa giải Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật.
Sở hữu một kiếm đó, Băng Lam Tịch từ đầu đã đứng ở thế bất bại trong cùng cấp, trừ khi gặp phải đối thủ có tu vi cao hơn.
“Có thể cho ta biết…một kiếm vừa rồi là gì không?” Độc Cô Ngạo Tuyết nghiêm túc hỏi.
“Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp!” Băng Lam Tịch thản nhiên nói, ánh mắt lại phức tạp nhìn lấy Độc Cô Ngạo Tuyết, bình thản nói ra:
“Nếu không sở hữu Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, trận này người bại sẽ là ta!”
“Phá Vạn Kiếm Tâm Thể?” Độc Cô Ngạo Tuyết rùng mình, ánh mắt vốn điềm tĩnh hiện lên một tia kinh dị.
Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, mặc dù chỉ là Thể Chất đứng ở hàng thứ 8 trên Đại Thể Bảng, nhưng trong mắt Kiếm Tu như nàng, nó chính là vô giá, thậm chí còn vượt qua các Thể Chất trong top 5.
Người sở hữu Phá Vạn Kiếm Tâm Thể sẽ luyện thành Kiếm Tâm, vạn vật trở nên rõ rệt, nhất kiếm chém ra có thể phá giải vạn pháp, ngay cả Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật cũng không ngoại lệ bị phá giải.
Đứng trước Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp, chỉ sợ dù nàng rút kiếm đến tận 10 thành, cũng chẳng thể chiến thắng Băng Lam Tịch.
“Thua chính là thua, thể chất cũng là một loại thực lực!” Độc Cô Ngạo Tuyết nội tâm trở lại bình tĩnh, Trúc Kiếm trở về trong vỏ.
Băng Lam Tịch thở dài một tiếng, cười khổ nói ra: “Nếu đánh đổi Phá Vạn Kiếm Tâm Thể để được ở bên cạnh hắn trong thời gian qua, ta rất sẳn lòng…”
Độc Cô Ngạo Tuyết hơi im lặng, dựa vào lời nói của Băng Lam Tịch và những Cung Điện bị bỏ trống trên Cung Đình Thụ, nàng mơ hồ phán đoán được nguyên nhân trong đó..
Đột nhiên Độc Cô Ngạo Tuyết cảm thấy, sở hữu Phá Vạn Kiếm Tâm Thể chưa chắc đã là một loại hạnh phúc…
Mặc dù đây là một thể chất có thể khiến mọi Kiếm Tu trở nên tham lam một cách điên cuồng, ngoại trừ Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp, Kiếm Tâm còn giúp chủ nhân nâng cao ngộ tính, dễ dàng thông suốt và lĩnh hội mọi loại Kiếm Pháp, Kiếm Thuật trong thiên hạ.
Thậm chí Độc Cô Ngạo Tuyết có thể khẳng định, nếu giao Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật cho Băng Lam Tịch tu luyện, nàng ta chắc chắn sẽ thành thục nhanh hơn chính mình, đó là sự lợi hại của Kiếm Tâm.
Bất quá nếu để sở hữu Phá Vạn Kiếm Tâm Thể mà khiến các tỷ muội có nguy cơ đối mặt với nguy hiểm, khiến nhiều lão quái vật ngấp nghé phải rời xa nam nhân kia, nàng cũng không nguyện ý sở hữu nó.
Trong lúc nhất thời, Độc Cô Ngạo Tuyết có chút thông cảm với Băng Lam Tịch, quan tâm hỏi:
“Lần này sử dụng uy năng của Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, an toàn không?”
Nàng lo lắng sẽ có lão quái vật Kiếm Tu nào đó cảm ứng được.
“Yên tâm, có người hỗ trợ ta và Linh Nhi che đậy thiên cơ, sẽ không bị cảm ứng!” Băng Lam Tịch nhoẻn miệng cười.
Nhìn sang Băng Linh Nhi sắp đem Đình Manh Manh đánh bại, Độc Cô Ngạo Tuyết mở miệng:
“Các ngươi có dự định gặp hắn không?”
“Chưa phải thời cơ thích hợp!” Băng Lam Tịch thê lương lắc đầu, giọng điệu bất chợt trở nên nghiêm nghị và cứng rắn:
“Lần này gặp mặt, chỉ muốn nói với các ngươi một điều, nếu để hắn tổn thương trong lòng dù chỉ một chút, chúng ta cũng không tha thứ các ngươi!”
Độc Cô Ngạo Tuyết im lặng không đáp, bởi vì nàng biết Băng Lam Tịch và những nữ nhân kia lo xa…
Nam nhân kia đối xử với các nàng như vậy, các nàng nào nỡ để hắn phải thương tổn.
Thấy biểu hiện của nàng như vậy, Băng Lam Tịch hài lòng gật đầu, nếu lúc này Độc Cô Ngạo Tuyết mở miệng hứa hẹn thay thề thốt, nàng chắc chắn sẽ không tin tưởng, thậm chí mất thiện cảm đối với Độc Cô Ngạo Tuyết.
Bởi vì lời nói không thể hiện được gì cả, trong chuyện này phải cần hành động và thời gian để chứng minh…
Hơn nữa, Băng Lam Tịch tin tưởng ánh mắt nhìn người của nam nhân nhà mình, hắn tuyển chọn nữ nhân vẫn luôn rất chuẩn.
“Tiểu nha đầu, thắng bại đã phân!” Có tiếng cười đắc ý của Băng Linh Nhi truyền đến.
Nghịch Sinh Pháp Thân mặc dù rất mạnh, nhưng lúc này Đình Manh Manh vẫn chưa thể công khai kết hợp cả Tiên Lực và Ma Lực để thi triển nó, sau một trận đấu kéo dài, bị Long Tượng Chiến Thân đánh tan.
“Đáng ghét, đợi ta giải phong Ma Ấn lại đánh một trận!” Đình Manh Manh không phục, gương mặt nhỏ nhắn tức giận đến đỏ bừng.
Tiểu nha đầu cũng rất khôn ngoan, biết hiện tại đánh tiếp là mình sẽ chịu thua thiệt, vì thế lập tức đưa ra lời hẹn tái đấu.
“Không thành vấn đề!” Băng Linh Nhi ngoài mặt cười tủm tỉm, trong lòng thầm mắng Đình Manh Manh là tiểu quái vật.
Nếu không nhờ Huyết Mạch của Thái Cổ Long Tượng, nàng chắc chắn không thể thắng được nha đầu này.
Băng Linh Nhi còn chưa nhận ra rằng, xét về tuổi tác thì Đình Manh Manh lớn hơn nàng rất nhiều, chưa kể còn là truyền nhân kiệt xuất của Tiên Ma Cung, không mạnh mẽ mới là chuyện lạ.
“Tiểu Tuyết, ngươi cũng thua rồi sao?” Đình Manh Manh thu hồi Cục Gạch, nhảy tưng tưng đến bên cạnh Độc Cô Ngạo Tuyết cười hì hì, dáng vẻ không tim không phổi.
“Thua rồi, cần phải tiếp tục cố gắng!” Độc Cô Ngạo Tuyết thản nhiên nói.
“Hừ, lần này trở về phải nghĩ cách giải phong Ma Ấn, sau đó lại tái chiến!” Đình Manh Manh nãi thanh nãi khí nói.
Băng Linh Nhi cũng bước đến bên cạnh Băng Lam Tịch, hai nữ đứng sóng vai nhau.
Tại Hậu Cung, mặc dù tất cả chúng nữ đều là tỷ muội thân thiết, nhưng Băng Linh Nhi với Băng Lam Tịch có mối quan hệ đặc biệt.
Băng Linh Nhi vốn là thị nữ đi theo Băng Lam Tịch từ nhỏ, về sau cùng gả cho một nam nhân, quan hệ vượt qua cả một số thân nhân ruột thịt.
“Chúng ta đi!” Băng Lam Tịch trong trẻo nói lời từ biệt, một kiếm rạch xuống, không gian nứt ra.
“Hẹn gặp lại…” Độc Cô Ngạo Tuyết với Đình Manh Manh nhẹ gật đầu.
“Đừng nói chuyện lần này cho hắn…”
Theo một tiếng dặn dò để lại, hai nữ bước vào hư không khuất dạng.
Mọi thứ trở về tĩnh lặng…
“Nữ nhân của hắn, đều xuất chúng như vậy…” Độc Cô Ngạo Tuyết nhẹ nhàng cong môi, ý chí chiến đấu trở nên hừng hực.
“Trở về, phải méc đại tỷ…lần sau gặp mặt kêu đại tỷ đánh mông các nàng!” Đình Manh Manh rung đùi đắc ý nói.
Rất nhanh, hai nữ cũng biến mất tại chỗ.
Phải đến một canh giờ sau khi các nàng rời đi, không gian bị tàn phá trong trận đấu mới dần dần khôi phục.
Vô số Vương, Tôn phá không mà đến, lúc này mới có can đảm quan sát chiến trường, đối với trận chiến long trời vừa rồi còn rung động đến tột đỉnh.
Đối với những người tham gia trong trận chiến tò mò không thôi, nhưng chẳng có chút manh mối nào.
Dựa vào Kiếm ý còn sót lại ở hiện trường, bọn hắn đoán được có ít nhất hai Kiếm Tu khủng bố tham dự…
…
Vạn Yêu Thánh Địa…
“Phù…cuối cùng cũng giết chết!”
Hai bóng đen rời khỏi hư không loạn lưu, Lạc Nam thở phào nhẹ nhõm, ném xác của lão già sang một bên.
Ở trong hư không loạn lưu, di chứng phục dụng Huyết Đan và thiêu đốt tinh huyết kéo đến, không cần Lạc Nam ra tay, lão già bị hư không nghiền ép như một tấm giẻ rách, Lạc Nam nhân cơ hội thi triển Đoạt Hồn tiêu diệt hắn.
“Đây là nơi nào…”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!