“Nàng rốt cuộc là ai?”
Truyền tống trở về làng, Lạc Nam trong đầu vẫn còn lanh quanh một câu hỏi.
Nữ nhân kia chính là Địa Đế cấp cường giả, lại đẹp đến mức yêu dị và chết người như thế, chắc chắn không có nhiều.
Lại thêm Lệnh Bài Truyền Tống về Làng vẫn có thể sử dụng, chứng tỏ phạm vi còn chưa vượt quá Tiên Ma Vực.
Địa Đế, lại là giai nhân tuyệt sắc ở Tiên Ma Vực…nghĩ đến đây Lạc Nam rùng mình, trong lòng giật bắn:
“Chẳng lẽ là…”
Hắn hít sâu một hơi, nếu quả thật là người mình suy đoán, chỉ sợ một ân tình kia của Vạn Yêu Thánh Địa cũng không dễ dùng.
“Hừ, mặc kệ nàng là ai, dám ăn xong lau sạch, lại còn nhẫn tâm muốn giết người bịt đầu mối, đừng để ta mạnh hơn nàng!” Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi.
“Tham kiến trưởng làng!”
Từng thanh âm oanh oanh yến yến vang lên bên tai, Lạc Nam lấy lại tinh thần, hắn phát hiện bộ dạng chật vật vừa rồi của mình đang bị một đám nữ đệ tử nhìn chằm chằm.
Lạc Nam sắc mặt lập tức trở nên ôn hòa pha lẫn uy nghiêm, hết sức trịnh trọng chắp tay sau mông hướng các nàng gật gật đầu chào hỏi, lúc này mới nhanh chân chuồn vào trong nhà.
“Lúc nãy ta nghe trưởng làng nói có người ăn xong lau sạch?”
Chứng kiến Lạc Nam khuất dạng, một nữ đệ tử lớn mật lè lưỡi hỏi.
“Đúng vậy, ta cũng nghe!” Lập tức có đệ tử khác tán thành.
“Chúng ta cũng nghe!” Một đám đệ tử gật đầu như giã tỏi.
“Chẳng lẽ có người dám ăn trưởng làng của chúng ta?” Chúng nữ giật bắn mình, tay nhỏ che lấy môi anh đào.
Một tiểu muội muội thỏ thẻ nói: “Trưởng làng diện mạo anh tuấn, tính cách nhất lưu, thực lực cũng siêu quần, muội cũng muốn ăn nha!”
“Phi!” Nguyên đám nữ nhân lập tức phỉ nhổ một tiếng, nhưng gò má nhanh chóng trở nên đỏ bừng, tim đập thình thịch, cảm thấy lời của tiểu muội muội vừa rồi không phải không đúng.
“Mấy xú nha đầu, không lo tu luyện ở đây to nhỏ cái gì đó?” Mộ Sắc Vy vừa bước đến nghe được các nàng nghị luận, nhất thời mày liễu dựng lên.
“Sắc Vy tỷ…” Đám nữ đệ tử lè lưỡi một cái, tách nhau ra bỏ chạy thục mạng.
Mộ Sắc Vy khóe môi cong lên, bàn tay vuốt ve lọn tóc bạc trắng của mình, ngao ngán lắc đầu.
Khó có thể tin một đám Nữ Vương lại thiếu đứng đắn như vậy, nguyên nhân đều là do tên trưởng làng không nên thân kia.
…
Lạc Nam vào trong nhà, nhìn thấy tam nữ Âu Dương Thương Lan, Độc Cô Ngạo Tuyết, Đình Manh Manh đều có mặt.
Hắn ngồi xuống bên cạnh các nàng, cười hỏi: “Thục Phi với Ngọc Huyền chưa về sao?”
“Vừa về một chuyến lại hăng hái đi tiếp rồi!” Âu Dương Thương Lan nhếch miệng, ánh mắt nhìn hắn có chút kỳ quái, ẩn ẩn như hình viên đạn.
Lạc Nam phát giác không ổn, bầu không khí có chút lúng túng nha, ngay cả Đình Manh Manh ngày thường nhí nha nhí nhố lúc này cũng xụ mặt ngồi ở một chỗ.
“Tiểu Manh Manh, ai chọc các nàng giận? nói một tiếng ta đánh hắn!” Lạc Nam ra vẻ nghiêm nghị hỏi.
“Ai thèm giận?” Đình Manh Manh bĩu môi, chợt ném cho hắn một chiếc Nhẫn Trữ Vật.
Lạc Nam bắt lấy, thăm dò vào bên trong, nhất thời kinh dị phát hiện vài chục cái đầu người bị trảm xuống, toàn bộ là đầu của đám ác nhân được treo thưởng trên Tru Tiên Bảng cùng Săn Ma Bảng.
“Đó là thu hoạch của các tỷ muội cộng lại, bao gồm cả Ngọc Huyền với Thục Phi, giao cho ngươi đi đổi thưởng…” Âu Dương Thương Lan lên tiếng nói.
“Được rồi, cứ giao cho ta!” Lạc Nam gật gật đầu.
Muốn đi nhận thưởng cần phải đến chi nhánh của Săn Ma Điện với Tru Tiên Điện, các nàng là nữ nhân…Lạc Nam cũng không muốn cách nàng tiếp xúc với hai thế lực đó ở thời điểm này.
Vừa lúc Nhiệm Vụ Tru Tiên và Săn Ma cũng cần hắn nhận thưởng mới có thể hoàn thành, Lạc Nam cũng đang muốn đích thân đi một chuyến.
“Chúng ta đi tập luyện!” Độc Cô Ngạo Tuyết với Đình Manh Manh lúc này quay người rời khỏi, tiến vào trong Thí Luyện Tháp.
Nhìn theo bóng lưng hai nàng rời đi, Lạc Nam ánh mắt khó hiểu nhìn sang Âu Dương Thương Lan:
“Có chuyện gì thế?”
Hắn cảm giác được bầu không khí có chút không đúng, hai nữ hình như bị kích thích, đối với thực lực của chính mình không cảm thấy hài lòng.
Âu Dương Thương Lan lắc đầu cười nói: “Lần này hai muội ấy gặp phải đối thủ trẻ tuổi lợi hại nên ăn chút thua thiệt, bị kích thích ý chí chiến đấu!”
“Ồ…” Lạc Nam kinh ngạc ồ lên, thực lực của Độc Cô Ngạo Tuyết và Đình Manh Manh ngay cả hắn cũng phải tán thưởng không dám xem thường, vậy mà ăn thiệt thòi trong tay người trẻ tuổi?
Chẳng lẽ đụng phải nhân vật top cao Thiếu Đế Bảng?
Bất quá bị kích thích cũng tốt, Lạc Nam sẽ để các nàng phát triển tự nhiên theo ý mình, hắn sẽ không can thiệp vào, chỉ quan tâm truyền âm một tiếng:
“Thắng bại là chuyện bình thường, các nàng đừng cố ép bản thân quá mức!”
Toàn bộ Làng Nhất Thế đều nằm trong khống chế của Lạc Nam, hắn vừa truyền âm thì bên ngoài Độc Cô Ngạo Tuyết đã nghe được.
Hai nàng trong lòng ấm áp, mỉm cười một tiếng: “Chúng ta biết rồi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!