Đạm Đài Uyển là một Hồn Tu, lại sở hữu Thâu Hồn Minh Ám, chiến lực không tồi, vì thế Lạc Nam muốn triệu hoán công pháp để khai thác thế mạnh của nàng.
“Keng! triệu hoán thành công, ký chủ nhận được Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp – Hắc Hồn Đế Kinh!”
Âm thanh Hệ Thống xác nhận, Lạc Nam quan sát một chút thông tin của Hắc Hồn Đế Kinh, hài lòng gật gật đầu.
Hắc Hồn Đế Kinh là một bộ công pháp Tiên Hồn song tu, có thể dung hợp giữa Hắc Ám và Hồn Lực, bên trong ẩn chứa không ít chiêu thức cường đại.
“Không hổ là Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp!” Lạc Nam cảm thán một tiếng, vận khí hôm nay của hắn không quá tệ.
Kiến trúc pháp bảo là Đế Cấp Thượng Phẩm, Công Pháp là Đế Cấp Cực Phẩm…vô cùng khá rồi.
Lúc này Vân Tu Hoa cũng bước đến, hai người giúp nhau mặc y phục, Lạc Nam gọi Tiểu Tinh với Tiểu Hồng Nhi một tiếng, cùng nhau ra ngoài.
…
Làng Nhất Thế…
Hàng loạt cổ khí tức cường đại bắn lên tận trời, cho thấy đang có nhiều người tu luyện tiến bộ.
Thiên Vô Ảnh, Ỷ Vân thành công đột phá Tiên Tôn, vui vẻ xuất quan.
Chứng kiến Vân Tu Hoa vậy mà cùng Lạc Nam lén lút ăn mảnh, hai nữ lập tức nghiến lấy răng ngà, hung hăng trừng mắt nhìn Vân Tu Hoa.
Ngươi ăn cũng không rủ chúng ta, uổng hai người xem ngươi là tỷ muội…
Vân Tu Hoa cười khúc khích, cũng không xấu hổ, trái lại hướng hai nữ lè lưỡi phấn thơm tho trêu chọc.
Lạc Nam chứng kiến một màn này lắc đầu cười khổ, sau khi nhiều lần cùng hắn song tu, tính cách của Vân Tu Hoa không còn như trước đây rụt rè nhu nhược, nàng vô thức bị Âm Dương Thánh Thể ảnh hưởng, trở nên tinh quái như ma nữ.
Đây cũng không phải chuyện xấu, chỉ là một loại thuế biến về tâm cảnh mà thôi, đối với con đường tu luyện Âm Dương Lực của Vân Tu Hoa càng thêm thích hợp.
“Các nàng làm tốt lắm!” Lạc Nam nhìn mấy nữ khích lệ một tiếng, quay sang xem Kiều Tố Tố mỉm cười:
“Nàng cũng vậy!”
“Hừ!” Kiều Tố Tố hết sức kiêu ngạo hất cằm, bộ ngực sữa phập phồng lên xuống, sắc mặt trong trẻo lạnh lùng.
Lạc Nam bật cười, nàng vẫn luôn ưa thích diễn bộ dạng như vậy, thực chất Kiều Tố Tố là một nữ nhân ngoài lạnh trong nóng, điểm này tất cả mọi người đều biết.
Hắn quét mắt một vòng, phát hiện Âu Dương Thương Lan đang bế quan, Độc Cô Ngạo Tuyết, Địa Ngọc Huyền cùng với Đình Manh Manh phối hợp đang khiêu chiến tầng 5 Thí Luyện Tháp.
Hiển nhiên sau nhiều ngày luyện tập, các nàng đã rất dễ dàng hạ Yêu Tôn Viên Mãn ở tầng 4, mục tiêu lúc này là giao chiến với Yêu Đế Hỏa Kỳ Lân.
Mặc dù nhiều lần thất bại, nhưng sau mỗi một lần thất bại đều có thể đối kháng lâu hơn, tiến bộ vượt bậc.
Lạc Nam lại âm thầm cảm giác có rất nhiều khí tức trong Làng vẫn đang ổn định tăng lên, các nữ đệ tử cũng đang ngày một tiến bộ.
“Thu Nhi, nàng lại đây một chút!” Lạc Nam phất tay gọi đến nữ đệ tử Thu Nhi đang huấn luyện cùng các tỷ muội ở võ trường.
Thu Nhi nghe vậy ánh mắt đen láy chớp chớp, khóe miệng có chút vui vẻ, hăng hái bước đến: “Trưởng làng gọi ta?”
Lạc Nam gật đầu, phát hiện Thu Nhi sau thời gian cùng các đệ tử ra ngoài săn giết ác nhân tu vi cũng có tiến bộ, gần đột phá Địa Vương rồi.
Thu Nhi là nữ đệ tử có thiên phú gần nhất với Bồng Lai Ngũ Tiên trước đây, Lạc Nam rất xem trọng nàng.
Hắn lấy ra quyển trục ghi chép Ngọc Nữ Hoán Đế Trận giao cho Thu Nhi, cười nói:
“Cùng các tỷ muội nghiên cứu, sẽ không để các nàng thất vọng, thiếu Tiên Thạch cứ đến chỗ ta lấy!”
“Đa tạ trưởng làng!”
Thu Nhi ánh mắt sáng quắc nhìn Lạc Nam, nhoẻn miệng cười ngọt ngào, nhận lấy Ngọc Nữ Hoán Đế Trận, lớn tiếng kêu gọi một đám nữ tử ở võ trường xúm lại nghiên cứu.
Lạc Nam lại hướng mắt nhìn một bãi đất trống đối diện Thí Luyện Tháp, hắn phất tay…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Làng Nhất Thế như bị chấn động, một tòa Tháp Cao đen kịch lại lấp lánh tinh không như hắc thủy tinh ngạo nghễ xuất hiện, mang theo khí thế nặng nề đè ép bao phủ toàn trường, khiến không ít nữ đệ tử tâm thần kịch chấn.
Loạn Hư Tháp…
Chỉ thấy có tổng cộng có năm tầng, tầng đầu tiên là để Ngọc Thể rèn luyện, tầng thứ hai là để Thể Vương rèn luyện, tầng thứ ba thuộc về Thể Tôn, tầng thứ tư thuộc về Thể Đế Sơ Kỳ, tầng thứ năm thuộc về Thể Đế Trung Kỳ đến Hậu Kỳ…
Lạc Nam đem công dụng của Loạn Hư Tháp nói một lần, lập tức có vài nữ chiến ý lấp lóe, hưng phấn nhìn chằm chằm.
“Nàng thử xem!” Lạc Nam nhìn Kiều Tố Tố cười nói.
Hắn còn nhớ rõ Kiều Tố Tố là thiên tài luyện thể, trước đây nàng là người có thành tích tốt nhất khi tiến vào Phách Lực Đàm chỉ trừ Lạc Nam.
“Được!” Kiều Tố Tố ánh mắt hưng phấn, nàng đã dừng ở Thể Vương Trung Kỳ quá lâu, đây là cơ hội để tu vi Thể Tu đuổi kịp Tiên Tôn.
Thân thể đẫy đà thành thục hăng hái bước vào Loạn Hư Tháp.
Lạc Nam cười cười, ra hiệu chúng nữ tự nhiên, hắn thì tìm đến một nhà gỗ bình dị nằm kế bờ sông nhỏ, giãn dị thanh nhã.
Cảm giác người bên trong vẫn đang chuyên chú, Lạc Nam nhẹ gõ cửa:
“Tiểu Uyển…”
Giai nhân bên trong lông mi nhẹ nhàng rung động, sắc mặt có chút phức tạp, rất nhanh trở về bộ dáng bình tỉnh, rời khỏi trạng thái nhập định, trong veo nói:
“Trưởng Làng sao? vào đi!”
Lạc Nam thân ảnh lóe lên, cũng không mở cửa…đã lập tức xuất hiện bên trong.
Đây là Làng của hắn, chỉ cần một ý niệm là hắn có thể xuất hiện ở bất kỳ nơi nào.
Đạm Đài Uyển đang bế quan nên ăn mặc cũng hơi đơn giản, lụa mỏng màu tím che thân để lộ làn da trắng nõn nà như ẩn như hiện, cái yếm và tiểu nội khố đen tuyền bên trong, làn da có chút mồ hôi trơn trượt, môi đỏ răng trắng, mắt như châu sa.
Nàng ngồi khoanh chân trên giường, một đôi mắt đẹp lẳng lặng nhìn hắn…
“Chuyển hóa đến đâu rồi?” Lạc Nam ôn nhu hỏi.
“Khoảng tám mươi phần trăm!” Đạm Đài Uyển hơi mỉm cười: “Bàn Đào Quả công hiệu phi phàm, đối với ta có trợ giúp rất lớn!”
“Thiên phú của nàng cũng góp phần!” Lạc Nam tán thưởng, trong lòng ngọc móc ra một khối Ngọc Bội, bên trên như ẩn như hiện Hắc Ám pha lẫn Linh Hồn màu đen kịch.
Hắn đem Ngọc Bội đưa đến trước mặt Đạm Đài Uyển, ôn hòa nói: “Công pháp thích hợp với nàng, cố gắng tu luyện!”
Đạm Đài Uyển không nhận, trái lại lẳng lặng nhìn hắn…
Lạc Nam cũng nhìn lại nàng, bầu không khí có chút kỳ quái.
Một lát, Đạm Đài Uyển mới chậm rãi hỏi: “Vì cái gì cho ta?”
“Sao lại hỏi lời này?” Lạc Nam nhíu nhíu mày: “Giữa chúng ta còn cần khách sáo sao?”
“Chúng ta là quan hệ gì?” Đạm Đài Uyển thổ khí như lan, giọng điệu lại có một tia yếu ớt.
Lạc Nam trầm mặc, lại bình tĩnh nói: “Nàng từng nói…chúng ta là người một nhà!”
“Người một nhà…” Đạm Đài Uyển cười khẽ: “Người một nhà cũng không hào phóng đến mức tặng một môn Đế Cấp Công Pháp dễ dàng như vậy!”
Nói xong nàng đứng lên, tơ lụa gần như trong suốt trượt trên thân thể, đảo quanh Lạc Nam một vòng, bàn tay đặt lên lòng ngực hắn, thanh âm có chút mê ly:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!