Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

ONG ONG ONG ONG…

Các Đại Đỉnh khác ầm vang reo lên như đang chào đón một thành viên mới trong gia đình.

Mà tu vi của Lạc Nam vốn dĩ đã chạm đến ranh giới Thiên Vương lúc này như phá tan gông cùm xiềng xích, một đường tăng mạnh…

Vượt qua Thiên Vương, nhưng chưa chính thức thành Tôn Giả.

“Vậy mà không đủ!?” Lạc Nam trong lòng cười khổ.

Một loại Thượng Cổ Dị Độc sở hữu Đế Giả Độc Lực tinh khiết vẫn chưa đủ để mình trở thành Tôn Giả, điều này khiến hắn chỉ muốn chửi má nó, Cấm Kỵ thật sự quá khó luyện rồi.

Càng lên cao, nguồn năng lượng để đột phá tu vi càng thêm khổng lồ.

Trong lúc nhất thời, Lạc Nam cũng không biết nên gọi đẳng cấp tu vi của mình lúc này là gì.

Đối với tu sĩ thông thường, tu vi vượt trên Thiên Vương nhưng chưa trở thành Tôn giả chỉ có một trường hợp, đó là cảnh giới Bán Tôn – là khi mà bọn hắn đang cố gắng chuyển hóa Thiên Vương Lực thành Tôn Lực.

Nhưng mà Lạc Nam lúc này ngay cả Đế Lực cũng đã có một loại…

Vậy làm sao có thể xem là Bán Tôn như người khác?

“Thôi kệ, cứ gọi là Bán Tôn đi!” Lạc Nam nhún vai nói.

Bằng không hắn cũng chẳng biết phải giải thích thế nào khi người khác hỏi thăm về tu vi của mình.

Từ Địa Vương trở thành Bán Tôn, sở hữu thêm một Đại Đỉnh và Đế Độc Lực, đây đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi.

Chỉ là cái giá phải tiêu hao một cánh của Cửu Diệp Liên Hoa…

Cũng chẳng biết là lời hay lỗ…

Ý niệm vừa động, Độc Lực từ cơ thể bùng phát, hóa thành một đại mỹ nhân thân thể thành thục, gương mặt yêu dị xuất hiện bên ngoài, đứng cùng hàng ngũ với Hỏa Nhi, Quang Nhi và Ám Nhi.

“Các người là ai? Ta là ai?” Đại mỹ nhân chớp chớp đôi mắt yêu dị hỏi, bên trên gương mặt sắc sảo hiện lên đường nét ngây thơ, nhu hòa trông rất đẹp.

“Tên của nàng là Độc Nhi, chính là Độc Linh của Đế Độc Đỉnh, cũng là nữ nhân của ta!” Lạc Nam nắm lấy bàn tay mềm mại của mỹ nhân vuốt ve, giọng điệu nhu hòa.

“Ngươi nói thật sao?” Đại mỹ nhân vuốt vuốt mái tóc lục bảo, mày liễu chau lại, ngây thơ nhìn lấy Lạc Nam, lại tò mò nhìn sang tam nữ.

“Đương nhiên là thật! nàng vốn là Dị Độc của ta mà!” Lạc Nam gật đầu chắc nịch, ôm lấy eo nàng kéo vào trong ngực.

“Chẳng trách ta có cảm giác thân thiết với ngươi!” Đại mỹ nhân bừng tỉnh, bộ ngực nẩy nở cạ vào lòng nam nhân, không hề cảm giác chán ghét khi hắn chạm vào mình.

“Bắt đầu cuộc sống mới, ta sẽ đối tốt với nàng!” Lạc Nam ôn nhu nói, nâng đầu của đại mỹ nhân lên, hôn xuống đôi môi màu đỏ thẳm của nàng.

“Ưm…” Đại mỹ nhân nhẹ giọng ừ một tiếng, trúc trắc đáp lại nụ hôn ngọt ngào của Lạc Nam.

Hỏa Nhi tam nữ ba mặt nhìn nhau, khóe miệng hiện lên nụ cười…xem ra đây đã là kết quả tốt nhất.

Các nàng đương nhiên nhận ra, Lạc Nam đã không nhẫn tâm xóa đi linh trí của Thượng Cổ Dị Độc, nhưng lại lấy mất ký ức trước đây của nàng.

Thượng Cổ Dị Độc hiện tại đã quên hết quá khứ, bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới, có thể coi là tân sinh.

Dù sao thì hận ý của Thượng Cổ Dị Độc và Lạc Nam quá lớn, nhất là khi thân phận Nghịch Long của hắn lộ ra, đã đến mức không thể hòa giải, Thượng Cổ Dị Độc thà chết cũng không muốn thuần phục.

Trước tình cảnh như vậy, cách đơn giản nhất là diệt đi Linh Trí của Thượng Cổ Dị Độc để tránh phiền phức sau này.

Nhưng Lạc Nam suy cho cùng là kẻ nặng tình, hắn không đành lòng diệt đi linh trí của Thượng Cổ Dị Độc khiến nàng trở về trạng thái nguyên thủy ban đầu, mà chỉ thu lấy trí nhớ của nàng mà thôi.

Linh trí của Thượng Cổ Dị Độc vẫn cực kỳ hoàn chỉnh.

Không…nay đã không thể lại gọi là Thượng Cổ Dị Độc, hiện tại chỉ còn Độc Nhi.

Nhìn Lạc Nam với Độc Nhi môi lưỡi quấn quít, Hỏa Nhi hơi thở nóng lên, thân thể kiều mị áp sát đến, ở phía sau ôm lấy eo Lạc Nam, bầu sữa bạo mãn o ép, ma sát lên lưng hắn.

Lạc Nam tay trái ôm Độc Nhi, tay phải vòng ra ôm Hỏa Nhi, hả miệng để Độc Nhi thở dốc, hắn lại nhắm ngay đôi môi anh đào của Hỏa Nhi hôn thật sâu.

“Phu quân…” Hỏa Nhi yêu kiều, càng thêm dính chặt nam nhân.

Quang Nhi cắn môi, bước đến bên cạnh ba người, quỳ gối xuống đất, đôi môi hồng nhuận hé mở, ngậm lấy tiểu huynh đệ cứng cáp của Lạc Nam vào trong miệng, đầu lưỡi ôn nhu liếm láp, chăm sóc lấy nó cẩn thận chu đáo.

Lạc Nam hôn hai mỹ nhân, bên dưới còn được Quang Nhi hầu hạ, sung sướng như tiên.

Hắn liếc mắt nhìn, thấy Ám Nhi đôi mắt to tròn lúng liếng nhìn chằm chằm cảnh tượng này, gò má đỏ ửng, lúng ta lúng túng không biết phải làm sao.

Lạc Nam lưu luyến mút đầu lưỡi thơm ngọt của Hỏa Nhi thêm chút, lúc này mới nhìn Ám Nhi cười nói:

“Tiểu nha đầu, lại đây ca ca sủng ái muội!”

“Sủng…sủng…” Ám Nhi lắp ba lắp bắp, hai tay nắm lấy vạt áo, giậm chân hừ một tiếng:

“Ai cần ca ca ngươi?”

Nói xong, thân thể đã hóa thành Hắc Ám tiến vào cơ thể Lạc Nam, mắt không thấy tâm không phiền.

“Khanh khách, tiểu nha đầu còn nhỏ nên ngại ngùng, chàng đừng có vội!” Quang Nhi phun ra côn thịt lớn, ôm bụng cười khúc khích.

“Phu quân, có cần thiếp dùng Dục Hỏa thiêu đốt Ám Nhi muội muội cho chàng hay không?” Hỏa Nhi nháy mắt cười trêu.

“Lo cho các nàng trước đi!” Lạc Nam ra vẻ giận dữ hừ lạnh.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!