Nhưng ... Lúc này, các bác sĩ ều đang phải ra sức làm không hết việc, bận chữa trị cho rất nhiều người bệnh, còn ai để đến chăm sóc được!
Nghĩ đến đây, Trần Thương trực tiếp nói:
- Quần áo của các chủ nhiệm ở đâu? Cô đưa cho thực tập sinh mặc đồ của các chủ nhiệm, cứ giả vờ như vậy là được.
Tôi không tin ông ta còn có thể ưng ngạch ... à đúng rồi, đổi sang một người có vẻ già dặn một chút, hoặc là cô gái trẻ cũng được, dáng dấp xinh đẹp, xem thử còn phàn nàn gì nữa không.
Nhạc Nhạc nghe xong, sắc mặt đột nhiên sa sầm.
Nhưng ...
Cô ta thấy rằng hiệu quả thực sự tốt, một thực tập sinh đầu hói mặc đồng phục của chủ nhiệm đi thay băng, người bệnh giường số 12 nhìn thấy gật đầu tán thưởng!
Chủ nhiệm đung là chủ nhiệm, thay bang cũng rat chuyen nghiệp tỉ mỉ!
- Ôi ... đau quá! Kỹ thuật của chủ nhiệm thật quá đạo sĩ!
Kể từ khi Trần Thương trở thành chủ nhiệm, Lí Bảo Sơn cũng bắt đầu để Trần Thương đi kiểm tra phòng, làm quen với các người bệnh.
Kiểm tra phòng là lúc oai phong nhất của một người chủ nhiệm!
Không ai hơn họ!
Ít nhất trước đây Trần Thương cũng đã nghĩ như vậy.
Khi bạn dẫn theo bảy hoặc tám bác sĩ, mười hoặc hai mươi người thực tập sinh, bước vào phòng bệnh một cách hùng dũng, cái cảm giác đó thật sảng khoái!
Cuối cùng xử lý xong người bệnh, thì đã hơn mười giờ.
Trần Thương bước vào văn phòng, nói:
- Chúng ta đi kiểm tra phòng thôi.
Các bác sĩ lớn tuổi trẻ tuổi lần lượt cũng đứng dậy gật đầu, các bác sĩ thực tập cầm tập hồ sơ bệnh án và bắt đầu tiến hành kiểm tra phòng bệnh.
Kiểm tra phòng là thời gian thử thách nhất đối với các bác sĩ, và cũng là thời gian khảo nghiệm cho các thực tập sinh.
Bởi vì các bác sĩ kiểm tra phòng sẽ thỉnh thoảng hỏi một số câu hỏi.
Chỉ là việc làm này cũng là lúc để cải thiện năng lực hơn.
Những vấn dề lam sang nay dễ khiến người ta tiếp thu hơn nhiều so với kiến thức trong sách vở!
Một nhóm thực tập sinh nhìn chủ nhiệm Trần hăng hái đi về phía trước, tự nhiên họ cũng sẽ hâm mộ và ước ao được như vậy.
Bây giờ Tỉnh Nhị Viên, ai mà không biết đến chủ nhiệm Trần.
Tuổi trẻ tài cao và rất có triển vọng, hai mươi bảy hai tám tuổi, lý lịch phong phú, nhận được nhiều giải thưởng và thu hút hàng chục triệu quỹ từ thiện.
Nhưng mà, điều quan trọng nhất vẫn chính là năng lực của Trần Thương.
Năng lực của một người bác sĩ rất dễ khảo nghiệm ra được, từ khám sức khỏe đến đọc phim X-quang, nghiên cứu khoa học ngoại khoa đều có thể phản ánh đúng trình độ của bác sĩ.
Sau khi Trần Thương vào phòng bệnh, người nhà của người bệnh đỡ họ ngồi xuống, và mỉm cười nói:
- Xin chao, chủ nhiệm Trần.
Trần Thương mỉm cười, nhìn chỉ số trên màn hình, rồi nói:
- Đã khỏe hơn nhiều chưa?
Người bệnh gật đầu:
Tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều rồi, à đúng rồi, bác sĩ Trần, kiểm tra X-quang đã có rồi, bác sĩ xem giúp tôi với.
Trần Thương gật đầu, nhận lấy tấm phim.
Nói mới nhớ, xem tấm phim là một trong những thú vui của các bác sĩ.
Cao thủ đọc phim, nháy mắt đã có thẻ nhìn ra năng lực khủng khiếp.
Ví dụ như lúc này, tấm phim phần ngực này rơi vào tay Trần Thương, nó sẽ trở thành một bệnh án hoàn chỉnh.
Trần Thương nhìn ra được bệnh lao cách đây hàng chục năm, đã được điều trị khỏi hoàn toàn, và còn có một số bệnh nhiễm trùng do vi khuẩn đặc biệt, thậm chí còn nhìn ra được là đi du lịch đến một vùng nào đó ở Châu Phi.
Đây là kỹ năng tuyệt đỉnh của Trần Thương, cũng là một sở trường mẹo.
Nhận xét này ngay lập tức khiến mọi người sững sờ.
Và những điều này chính là điều mà nhóm thực tập sinh này khâm phục nhất.
Lại nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc khiếp sợ của người bệnh, thì bọn họ đã biết chủ nhiệm Trần đã đúng.
Đọc phim xong, ông cuh sững sờ nói:
- Chủ nhiệm Trần, anh đâu phải là bác sĩ đâu ... anh là thần tiên đúng không?
Ngay cả người bệnh ở giường bên cạnh thấy vậy, cũng cảm thấy kích động không thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!