Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Bác Sĩ Nguy Hiểm - Bác Sĩ Thần Thông - Trần Thương (FULL)

Chủ nhiệm khoa người bệnh thường rất nhiều, rất nhiều người đăng ký, trong khi các chủ nhiệm khác thì tương đối ít.

Đó là bởi vì phòng khám ngoại trú có quan hệ "lợi ích" với chủ nhiệm khoa, đương nhiên cũng có sắp xếp của bệnh viện.

Nhưng trên cơ bản đây là một đạo lí.

Nhưng ... thật sự mà nói, thời gian lâu dài, mọi người sẽ hình thành một vòng tròn, gặp nhiều người bệnh hơn, kiến thức rộng rãi hơn, trình độ cũng đi lên.

Lại thêm, chủ nhiệm khoa cũng là người hưởng nhiều tài nguyên nhất trong khoa, ngày thường tham gia các cuộc trao đổi học thuật lớn nhỏ, như thế nên trình độ của người ta tự nhiên cũng sẽ càng lên cao.

Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao ai cũng muốn làm chủ nhiệm khoa.

Nhưng bây giờ bác sĩ trẻ tuổi có thực lực cũng không ít, lòng cầu tiến rất mạnh, thực lực cũng rất tốt, mấu chốt là kiên nhẫn.

Anh muốn tìm chủ nhiệm khoa, chắc chắn sẽ là nói vài ba câu rồi đuổi khéo dù sao cũng có quá nhiều người bệnh.

Nhưng nếu anh muốn tìm một bác sĩ giỏi, không nhiều người bệnh, trình độ tốt, người trẻ tuổi kiên nhẫn, thực tế như thế thì hiệu quả tốt hơn nhiều.

Vì thế cũng khuyên mọi người không nên mù quáng mà nhất quyết phải tìm chủ nhiệm.

Bệnh nhẹ tìm tiểu bác sĩ, bệnh khó phức tạp thì tìm chuyên gia.

Trần Thương nghe lời nói của Lưu Ngọc, đoán chừng buổi chiều có đến 2-3 chục người bệnh.

Nhất thời Trần Thương hơi kì vọng!

Người được anh chẩn đoán ung thư tuyến giáp lần trước, trực tiếp đóng góp 3000 kinh nghiệm cho Trần Thương.

Cứ như vậy, khám bệnh thật sự là một phó bản không tệ.

Nghĩ đến đây, Trần Thương hơi kích động.

Cho đến bây giờ, Trần Thương cũng xem như là đã tìm ra yếu tố cốt lõi của hệ thống, là bản thân cứu người càng nhiều, giúp đỡ càng nhiều người bệnh, sẽ càng nhận được nhiều phần thưởng phong phú.

Nói thẳng ra, bản thân cứu người thì sẽ càng mạnh lên!

Trở lại trong khoa, các bác sĩ đều đang làm việc, các học sinh thực tập thì đang ngồi.

Thật ra, bộ phân nào cũng có hiện tượng, ghế nhựa trong văn phòng thực sự là đặc biệt chuẩn bị cho học sinh thực tập đào tạo chính quy.

Bác sĩ bận bịu đến nỗi chân không chạm đất, cơ bản là không có thời gian để ngồi.

Mà các học sinh thực tập đến thì tự tìm chỗ ngồi, cầm quyển sách rồi ngồi đó xem.

Neu khong thì cung quang minh chinh đai choi đien thoại.

Các bác sĩ cũng lười quản, dù sao cũng không ai làm gì phiền phức, học tập là dựa vào tự giác, các bác sĩ cũng không phải là cha mẹ mà cầm cây bắt ép anh học tập.

Tất nhiên, đây chỉ là một phần, có rất nhiều người vẫn chạy tới chạy lui để thay băng, tiếp người bệnh gì đó, khá bận rộn.

Lúc này, vừa vặn một người bệnh đi vào.

Nhìn học sinh ở cửa, thận trọng hỏi:

- Bác sĩ, cái kia ... thuốc của tôi thế nào vẫn chưa có?

Học sinh kia nhìn cũng không thèm nhìn người bệnh, trực tiếp thuần thục nói ra một câu:

- Không biết, tôi là học sinh, đến mà hỏi bác sĩ.

Ừm, cũng không có gì sai.

Đây là hành vi của đa số học sinh.

Trần Thương nhìn thấy vậy, không nhịn được lắc đầu, lúc này Trình Hân vẫn tương đối tích cực, hỏi:

Bác nam ở giường số bao nhiêu, để con hỏi giúp bác.

Thật ra, đại đa số, rất nhiều thực tập sinh y khoa vẫn xem mình như là một học sinh đi làm.

Mà không phải là bác sĩ!

Chân chính sau khi bọn họ tiếp xúc đến lâm sàng mới sẽ phát hiện, thật ra, lúc trước thực tập thì những kinh nghiệm kia thật là vô cùng quan trọng, mà còn chờ trên bọn họ lên lớp sẽ không ai dạy cho họ, bởi vì lúc đó anh đã là bác sĩ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!