Trong nháy mắt tốt nghiệp ba năm rồi, đã bao lâu không có cuộc sống thế này.
Nằm ở trên giường cũng không có chuyện gì, Trần Thương trực tiếp cho gọi điện thoại em trai Trần Lạc, hỏi một chút khi nào về nhà.
Điện thoại kết nối xong, Trần Lạc cười nói:
- Anh, hôm nay rảnh rỗi rồi à?
Trần Thương cười nói:
- Bao lâu nữa thì em về nhà?
Trần Lạc im lặng chỉ chốc lát:
- Anh, có thể năm nay em không về nhà.
Nghe thấy lời Trần Lạc nói, Trần Thương nhất thời sửng sốt một chút:
- Ô? Có dự định làm gì hả?
Trần Lạc ừ một tiếng:
- Vâng, gần đây em liên hệ một chút nhóm đầu trước đây, em chuẩn bị đi rèn luyện thêm, em cảm giác nửa năm này phát triển khá lớn.
Trần Thương do dự một lát, cũng không nói nhiều gì.
Cuối cùng Trần Thương cũng không thể có quá nhiều can thiệp vào cuộc sống của Trần Lạc, mỗi người đều có phát triển và tương lai của riêng mình.
Trần Thương làm anh trai, có thể làm chính là khi em ấy chân chính cần trợ giúp, hết sức giúp một cái.
Ngày mai là một ngày bận rộn, lần trước những phú bà kia còn thừa lại một số chưa làm xong, Trần Thương quyết định ngày mai làm phẫu thuật cho xong.
Cũng thừa cơ hội này kiếm một khoản tiền.
Buổi trưa nghe được Tần Duyet nói là ông Tần chuẩn bị mua một phòng nhỏ ở thủ đô thì Trần Thương thật ra vẫn hơi cảm động.
Ông Tần là kiếm tiền khỏi cần phải nói, một ngày phí đăng ký phòng khám bệnh là 5000 khối, còn chưa tính tiền thưởng.
Trần Thương đoán, mặc dù ông Tần nhìn không lộ liễu, nhưng thật ra là một thổ hào ẩn hình, không nói những cái khác, một hai ngàn vạn là có, dù sao làm viện trưởng mấy năm như thế, ngược lại cũng không phải nói đùa đâu.
Nếu như cùng là viện trưởng hành chính xác thực không có bao nhiêu tiền, thế nhưng lão Tần là xuất thân nghiệp vụ, thủ hạ sáu cái u bướu, đại chủ nhiệm khoa u bướu, đây đều có chia hệ số, quanh năm suốt tháng kiếm không ít.
Chỉ có thể nói ông Tần tương đối khiêm tốn, lái một chiếc xe hơn hai mươi vạn nhiều năm như vậy, từ trước đến nay cũng chưa từng đổi.
Buổi tối, Trần Thương báo cáo công việc qua điện thoại cho Tần Duyệt.
Bàn giao hành trình một ngày và nhìn mấy người bệnh đều nói một lần.
Trước đây, Tần Duyệt gọi điện thoại cho Trần Thương luôn lén lút, vùi ở trong phòng ngủ hoặc trên ban công, làm bạn cùvớing ngôi sao.
Hiện tại không giống nữa, từ sau khi Trần Thương tới nhà cầu hôn, cô đã có thể muốn làm gì thì làm, nm trên ghế sô pha, gối lên đùi Ký Như Vân tán gẫu với Trần Thương.
Dùng Tần Duyệt nói, hiện tại là phụng mệnh làm việc.
Mục tiêu của giai đoạn tiếp theo là ...
Thành hôn!
Nghĩ tới tương lai ở chung một năm ở thủ đô, hai người đều rất kích động, la hét muốn cuộc sống làm sao.
Ai nấu cơm, ai rửa chén.
Có lẽ yêu đương chính là như vậy, một cái rắm cũng có thể hoa văn trò chuyện một giờ.
Bỗng nhiên Ký Như Vân nói:
Mẹ cuối tuần này nghỉ, đung rồi, Duyet Duyet, con hỏi Trần Thương một chút gần đây có thời gian hay không, mẹ muốn làm mặt.
- Trước tết làm phẫu thuật xóa nếp nhăn, lúc ăn tết, thăm người thân làm cái gì cũng có thể xinh đẹp!
Ký Như Vân nằm trên ghế sô pha, thoa mặt nạ nói.
Đến tuổi này của bà, cũng không có gánh vác gì nhiều, càng ngày càng trân quý khuôn mặt này của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!