Nói đến đây, khuôn mặt Ký Như Vân bỗng nhiên vui mừng nói:
- Đúng rồi, lúc mẹ làm việc ở đơn vị, luôn nghe các cô gái trẻ ở đơn vị nói tới Trần Thương.
- Nói giới chỉnh hình An Dương chúng ta có một đại lão đỉnh cấp, đại sư chỉnh hình cấp thế giới.
Đại su chỉnh hình này không nhìn tiền, chỉ nhìn duyên phận!
- Cho dù là những người có tiền tìm tới cửa, người ta cũng không để ý không hỏi, nếu không phải lần trước họ quyên tiền góp hơn trăm vạn, người ta mới chỉnh hình cho họ.
Bỗng nhiên Ký Như Vân mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói:
Lúc ấy nghe thấy họ nói chuyện phiếm, trong lòng mẹ đắc ý.
- Mẹ chính là mẹ vợ của Tiểu Trần người ta, mẹ còn không phải là muốn chỉnh sửa cái gì, chỉnh sửa lúc nào à?
Nói đến đây, Ký Như Vân tự hào vô cùng.
So với nói tới chồng mình Tần Hiếu Uyên là viện trưởng Tỉnh Nhị Viện còn vô cùng có mặt mũi hơn.
Điều này làm cho ông Tần hơi ghen ghét!
Cái tên tiểu tử hỗn láo này, cướp con gái của tôi coi như xong, tôi có thể nhịn.
Hiện tại vợ tôi cũng hướng về cậu, cái này hơi quá phận rồi đấy!
Ký Như Vân càng nghĩ càng là hưng phấn, quả thực không nhẫn nại được, ngồi dậy nói với Tần Duyệt:
- Duyệt Duyệt, nhanh gọi điện thoại cho tiểu Trần, xem thằng bé hai ngày này có thời gian hay không, mẹ muốn xóa nếp nhăn! Mẹ muốn vi chỉnh! Mẹ muốn làm người phụ nữ năm mươi tuổi xinh đẹp nhất!
-Con nói mẹ cũng là ngốc, trông coi một tài nguyên như thế không biết dùng, quá ngu!
Tần Duyệt nhìn dáng vẻ của mẹ, như đứa bé vậy, bất đắc dĩ dở khóc dở cười bấm gọi Trần Thương, trực tiếp đưa cho Ký Như Vân:
- Mẹ tự nói đi.
Ký Như Vân lườm Tần Duyệt một cái:
- Mẹ nói thì mẹ nói.
Điện thoại kết nối, Ký Như Vân trực tiếp nói:
- Tiểu Trần, là dì đây, dì có một việc muốn hỏi thăm cháu!
- Sáng ngày kia cháu có thời gian không? Dì muốn làm một lần xóa nếp nhăn trên mặt, ừm!
Trần Thương cười nói:
-Được, dì lúc nào cũng được, như vậy đi, ngày mai cháu lái xe tới đón, chúng ta cùng đi bệnh viện chỉnh hình.
Ký Như Vân nghe xong, nhất thời vui mừng.
Con rể này tốt!
Càng xem càng vui vẻ!
Quả quyết đồng ý.
Cúp điện thoại, đột nhiên Ký Như Vân hỏi:
- Đúng rồi, quên hỏi bao nhiêu tiền!
Tần Duyệt dở khóc dở cười nói:
- Mẹ! Mẹ cho anh ấy tiền, nói như thể anh ấy dám lấy vậy ...
Ký Như Vân híp mắt:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!