Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Bác Sĩ Nguy Hiểm - Bác Sĩ Thần Thông - Trần Thương (FULL)

- Họ biết rõ cháu có bệnh ... Họ cũng không cần cháu ... Huhu ..

Nói tới đây, bé trai lập tức khóc, khóc rất thương tâm, Dương Khiết nhìn vậy hơi đau lòng.

Trần Thương sửng sốt một chút, anh không ngờ bé trai sẽ nói như vậy!

Đứa bé khóc nói:

- Các bạn nhỏ họ đều nói cha mẹ cháu không cần cháu nữa, họ đi thủ đô, cũng không tới gặp cháu ..

- Họ khẳng định là không thích cháu ...

Đứa bé càng khóc càng hung:

- Nếu họ biết cháu có bệnh, càng sẽ không cần cháu ...

Lần này, Trần Thương sững sờ!

Đây là lời một đứa bé năm tuổi nên nói à?

Lập tức, Dương Khiết bên cạnh cũng trực tiếp trợn tròn mắt, mắt nháy mắt mông lung.

Vội vàng ôm đứa trẻ, xoa xoa nước mắt:

- Không khóc không khóc, không có chuyện gì không có chuyện gì, dì nói cho cháu, sao cha mẹ cháu lại không cần cháu chứ? Họ rất thích cháu, họ chỉ muốn kiếm tiền mua đồ ăn ngon cho cháu!

Bé trai nghẹn ngào nói:

- Cháu không ăn đồ ăn vặt, cháu rất ngoan, cháu ngoan ngoãn ăn cơm, cháu ... cháu cũng không mua đồ chơi, cháu chỉ muốn họ ở bên cạnh cháu, bạn nhỏ khác đều có cha mẹ, cháu không có ... Cháu ... Oa oa ...

Khóc khóc, bé trai khóc mệt, cũng không khóc, bắt đầu không ngừng nức nở.

Với tư cách làm mẹ, Dương Khiết nghe thấy lời bé trai nói, cũng khóc theo.

Trần Thương bất đắc dĩ thở dài, hỏi:

- Có phải trước đây ngực cháu đau không thoải mái, cảm giác thở không được hay không?

Bé trai gật đầu, đưa tay lau nước mắt, đỏ hồng mắt nói:

Thường xuyên không thoải mái ... Thế nhưng cháu không dám nói, họ đều nói khẳng định là bởi vì cháu không nghe lời mới không muốn cháu, nếu để cho họ biết cháu có bệnh ... Họ khẳng định sẽ càng không cần cháu nữa ...

- Hơn nữa, ông bà nói uống thuốc rất đắt, ba mẹ kiếm tiền không dễ dàng, cháu sợ bỏ tiền ra, họ lại đi, cháu lại không gặp được họ ...

Bé trai bất đắc dĩ khóc thút thít.

Trần Thương ai một tiếng, thở ra một cái thật dài, trách không được cha mẹ không biết con cái không thoải mái, hóa ra là đứa bé này vẫn luôn giấu bệnh tình của mình, đến mức nhiều năm như vậy cứ thế phát triển, không ngừng tăng thêm.

Bé trai sờ ngón tay:

- Cháu không dám chơi với các bạn nhỏ, vừa chơi cháu đã không thoải mái, chau cung chỉ co the nhìn họ chơi ...

- Chú bác sĩ, chú có thể không nói cho cha mẹ cháu có bệnh không? Cháu có thể nhịn được, cháu nghỉ ngơi một chút là được ...

Hai mắt đứa trẻ thấm đầy nước mắt trừng to mắt nhìn chẳm chẳm Trần Thương, tràn đầy khẩn cầu!

Dương Khiết nghe lời đứa trẻ nói, thực tế là không biết nên nói cái gì, nước mắt trực tiếp rơi xuống, ôm đứa trẻ, vẫn an ủi.

Trần Thương im lặng nửa ngày, hiện tại chân tướng mọi thứ rõ ràng, thế nhưng có lẽ bé trai cần chính là cha mẹ của nó.

Trần Thương đứng dậy đi ra ngoài, hai vợ chồng Tần Phương vội vàng nghênh đón!

Họ ở bên ngoài đã sớm chờ đợi nóng lòng như lửa đốt.

- Bác sĩ, thế nào rồi?

Tần Phương dắt lấy áo blouse trắng của Trần Thương nói, tiếp theo bỗng nhiên ý thức được chính mình qua mức kích động, vội vang buông ra.

Trần Thương thở dài, kể lại một lần những gì bé trai nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!