Một phen, mọi người đang ngồi noi cho nhiệt huyết sôi trào! Đây mới là một đoàn đội hoàn chính, có người phụ trách nghiên cửu khoa học, có người phụ trách đỏi tiền, có người phụ trách lầm sảng, có người phụ trách trương dương!
Mọi người đều đứng dậy, bất đắc đĩ nói:
- Cảm ơn viện trưởng Ngô!
Ngô Đồng Phủ khoát tay áo:
- Một chuyện cuối cùng!
- Vương Thông, trước thời hạn phãn hội nhiệm kỳ mới cho y học hội ngoại khoa tim Trung Hoa năm nay, một tuần sau sẽ tiến hành, anh đến thu xếp chuyện này, tiếp đó chúng tôi tại một tuần sau, trong hội nghị công bố lần chuyện thành lập trung tăm y học nghiên cứu trái tim không ngừng đặp này, tuyên bổ đã hình thành chỉ nam, ở thủ đô bắt đầu vận hành một loạt ...
Vương Thông gật đầu, anh cho tới nay đều bị xem là người nối nghiệp cho vị trí hội trưởng phân hội Tim ngoại.
Ngô Đồng Phủ quay người nhìn thoáng qua Trần Thương:
- Tiểu Trần, tôi muốn mời cậu đến làm chủ nhiệm cho trung tâm y học nghiên cứu trái tim không ngừng đập này, cậu nguyện ý chứ?
Lời này vừa nói, lập tức xung quanh đều yên lặng xuống!
- Ừm! Đúng, còn có một việc, khoa học kỹ thuật quốc gia năm nay phát triển thướng muốn bình thướng, cậu năm chắc thời gian làm chuyện này, đến lức đó nói không chững có thế cầm một cải giái thướng!
Hai câu này, một câu so với một câu càng có phân lượng!
...
...
Lời của Ngô Đồng Phú đã đủ rõ ràng!
Rỗ ràng đến mức khiến cho tất cả mọi người đều hơi khiếp sợ ...
Chủ nhiệm trung tâm nghiên cứu về tim.
Mọi người đều nghĩ là Ngô Đồng Phủ làm, dù sao hạng mục này liên quan đến quá lớn ...
Nhưng mà Ngô Đồng Phú lại mời Trần Thương lăm chủ nhiệm, điều này cũng hơi lợi hại, đây cũng không chí dừng lại ớ hai chữ tin tướng nữa rồi.
Nhưng mà hạng mục cấp quốc gia, thậm chi thuộc về khác phục vấn để khó khăn vấn đề khó khăn trong kể hoạch hạng mục, muốn dẫn đầu, chắc chắn phải có một người đầy đủ danh vọng và thực lực chủ trì!
Ngô Đồng Phú nhìn thấy về mặt của mọi người như vậy, nói:
- Thật ra thì, tôi nói thật, đúng là phía trên hy vọng tôi làm người phụ trách cho hạng mục này, nhưng mà ... Người lăm chú nhiệm như tôi, cãn bán hữu danh vô thực, bởi vì tõi không có năng lực làm phầu thuật bắc cầu động mạch vành, cho nên, cũng chỉ có Trần Thương có thế làm.
- Hơn nữa, tôi làm chủ nhiệm, các người cũng không phục, bây giờ trong mắt mọi người, cũng chỉ có các thầy Trần!
Một câu nói, khiến mọi người dớ khóc dớ cười.
Chĩnh xác là đạo lý này!
Cho dù Ngô Đồng Phủ là viện trướng hay viện sĩ, là hội trướng Ngoại Khoa Tim, là ... , cho dù ông có rất nhiều vinh dự!
Nhưng mà lúc này lại không chống đỡ được hai chữ Trần Thương!
Mỗi người đang ngồi ở đảy vẫn muốn Trần Thương làm chủ nhiệm hơn.
Bởi vì thực lực!
Chỉ điều này là đủ rồi!
Ngô Đồng Phú thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!