Sau khi Trần Thương nói thắng ra, bên kia lập tức yên lặng!
Vương Ngọc Sơn trố mt nghẹn họng nói đến:
- Cái gì? Làm sao ... Cái này ... Thật?
Vương Ngọc Sơn cám giác nới chuyện cũng hơi khô khăn, lần đầu tiên ông phát hiện thành tích không tốt của môn ngữ văn khi mình còn bé cuối cùng cũng biểu hiện ra!
Nhưng mà, sự thật này, khiến cho ông hơi khỏ mà chấp nhận!
Đám người Thang Kim Ba nhìn vẻ mặt này của Vương Ngọc Son, lại tò mò, cuối cùng đã xảy ra chuyện gi!
Trần Thương nói:
- Viện trướng Vương, chủ thu xếp một chút, buối tối cháu dẫn người tới. Đầu Vương Ngọc Sơn hơi kẹt, không ngừng nói:
- Được, được, được!
Cúp điện thoại, Thang Kim Ba nhìn miệng Vương Ngọc Sơn há to miệng đến mức có thể nhét vào một quả đẩm, không nhịn được nói:
- Chuyện gì xảy ra?
Vương Ngọc Sơn lắc đầu một cái, dừng lại một chút:
- Nếu tôi nói cho mọi người, nước lũ cuốn trõi miếu Long vương, mọi người sẽ có suy nghĩ gì?
(DG: Nước lũ trôi miếu Long Vương: Ý nói là người của mình vì không quen biết nhau nên dắn đến hiểu lầm.)
Cổ Hồng Mai không nhịn được nới:
- Có gì nói thắng đi!
Vương Ngọc Sơn bưng ly lên, uống một ngụm, để minh dễ chấp nhận những tin tức này, rồi mới lên tiếng:
- Mọi người biết, đối thủ cạnh tranh lần này của chúng ta là ai không?
Thang Kim Ba trực tiếp nói:
- Không phải Ngõ Đồng Phủ, viện sĩ Ngô à?
Vương Ngọc Sơn không nhịn được cười một tiếng, dở khóc dở cười nói:
- Không! Là Trần Thương! Tiều Trần!
Lời này vừa nói, ba đoi mat xung quanh nhìn chăm châm Vương Ngọc Sơn, tiếu Trần rõ ràng là người của chúng ta, làm sao thành đổi thủ cạnh tranh?
Vương Ngọc Sơn:
- Bây giờ cuối cùng tôi cũng đã rõ rang, Ngô Đồng Phủ viện sĩ Ngô chắng qua là người đi đầu, là người đòi tiền cho hạng mục! Còn nhân vật quan trọng của kỹ thuật bắc cầu động mạch vành, cũng chính là người sáng tạo ra kỹ thuật bắc cầu động mạch vành, là Trần Thương!
- Trong lúc tiểu Trần tới nơi này học bổ túc đã nghiên cứu ra kỹ thuật bắc cầu động mạch vành!
Lời này vừa nói, mọi người xung quanh lập tức ngan ra!
Lượng tin tức này quá thực quả lớn!
Khiến mọi người hơi không phản ứng kịp.
Vương Ngọc Sơn nói tiếp:
- Tiểu Trần báo buối tối chúng ta đặt một ban tiệc, cậu ấy đưa bọn viện sĩ Ngô đến, chúng ta ngồi xuống từ từ trò chuyện.
- Thật sự là nước lũ cuốn trõi miều Long vương, haiz ... Tiếu Trần, quá ... Quá yêu nghiệt!
Cố Hồng Mai lúng túng nói, thật sự là hơi khó mà tin tưởng.
Thang Kim Ba không nhịn được thở dài:
- Thàng nhóc này, thật sự là yêu nghiệt, kỹ thuật khâu bp thịt, không ngờ, lại chạy đến thành phố làm bắc cầu động mạch vành!
Bên này, Trần Thương cúp điện thoại, nhìn mọi người nói:
- Buối tổi cháu bảo viện trưởng Vương Ngọc Sơn đặt một bàn tiệc, buổi tối mọi người ngồi xuống trò chuyện một chút về chuyện này nhé.
- Thật ra thì ... Châu cũng là chướng khoa của trung tâm nghiên cứu y học khâu cơ thịt, cho nên, hần là dễ bàn bạc, dù sao nước lũ cuốn trôi miếu Long vương!
Lời này vừa nói, bên trong phòng làm việc yên lặng như tờ.
Bên trong phòng, lặng ngắt như tờ!
Đám người đang ngồi đều là chuyên gia lĩnh vực động mạch tim, hiện tại nếu là một người cho một tấm giay trắng và một cái bút, tuyệt đối có thế mặt đối mặt đem hai bên điện tâm đồ vẽ ra đến, sai sót chắc chân không cao hơn 20%!
Tất cả mọi người mở to con mắt nhìn châm châm Trần Thương!
Trong con mắt tràn đầy phức tạp.
Có kinh ngạc, chất vấn, tò mò, không hiểu, xoắn xuýt, vân vân, ...
Nói tóm lại, những ánh mắt này nhìn chăm chú ở trên thân Trần Thương sau đó, để anh cảm giác mình hình như đã nói sai!
Ngay cá chính anh cũng hơi không tự tin, bất đắc dĩ nghi ngờ trong lòng: Chầng lẽ ... Tôi nói dối?
Không có nha!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!