Mặt Trần Thương hơi đỏ lên, không biết không phải rất bình thường à?
Mà Chu Hạc bên cạnh cũng là sửng sốt một chút:
- Bác sĩ Trần, cậu không biết thật hả?
Y tá bên cạnh cũng trừng to mắt, lại có chuyện nam thần không biết à?
Trần Thương lập tức bó tay rồi!
Tôi mẹ nó là đến bồi dưỡng, cái gì tôi cũng biết thì bồi dưỡng làm cái gì? Tôi trực tiếp tới chỗ này làm chủ nhiệm cho rồi!
Tâm trạng Mã Nguyệt Huy thật tốt:
- Nhìn kỹ, cố gắng học!
Trần Thương nghiến răng nghiến lợi, ba ngày Hà Đông, ba ngày Hà Tây, Mã thô lỗ anh chờ ... Ngày mai tôi dạy anh làm người!
Hoàn toàn chính xác, phẫu thuật của Trần Thương đối với dạ dày đường ruột ngoại trừ một cái đường ruột nối lại, trên cơ bản cái gì cũng không biết.
Phẫu thuật bắt đầu, Mã Nguyệt Huy thu hồi khuôn mặt tươi cười, tay cầm dao mổ, khi ở bên phải bụng giữa, làm rạch mổ dọc theo cơ bụng.
- Kéo tốt!
- Cầm máu!
- Hút dịch!
Trần Thương cảm giác Mã thô lỗ là cố ý, bởi vì ... rõ ràng Trần Thương mình đã cầm máu, anh hết lần này tới lần khác chắc chắn phải kêu đi ra làm gì?
Anh làm đây là kỹ năng à? Anh đọc lên đến có thể sử dụng?
Đáng tiếc, Mã thô lỗ đã nghiện.
Có điều, không thể không nói, thao tác của lão Mã đối với một hệ liệt mở bụng này thuần thục không gì sánh được, thận trọng tránh đi tất cả chỗ hiểm, đối với đường ruột hệ màng các loại bảo vệ cũng vô cùng tinh chuẩn.
Ngay một khắc lúc mở ổ bụng ra này.
Lập tức mọi người sững sờ!
Bởi vì cái này so với Trần Thương lại giống nhau như đúc!
Viêm ruột thừa có mủ, ruột thừa dính liền, cắt bỏ tử cung sau đó và bởi vì đầu thừa có dính liền, vào lúc này tạo thành dây chằng dính liền!
Mà dạng ruột trực tiếp bị thoát vị ở bên trong này, hình thành hoại tử chật hẹp.
Toàn bộ đường ruột đã biến thành đen, ruột hoại tử khoảng chừng hơn một mét!
Mà Mã Nguyệt Huy va Chu Hạc một mat tò mò nhìn Trần Thương, qua nhiên đoán đúng? Cái này cũng có thể đoán được?
Lão Mã bỗng nhiên hơi trong lòng nghi ngờ:
- Cậu thật không biết ca phẫu thuật này?
Trần Thương cảm thấy, lão Mã là cố ý!
Thật ra, lão Mã chẳng qua là sợ làm màu không thành bị cỏ, dù sao ... Anh đoán được dạng phẫu thuật này, làm sao có thể không biết?
Mà lại, Trần Thương anh thế nhưng mà cách cái bụng mà đoán ra, cái này ... Hệ số độ khó so với phẫu thuật còn cao hơn có được không?
Chu Hạc cũng là một mặt hoài nghi nhìn Trần Thương ...
Trần Thương bất đắc dĩ:
- Tôi không biết thật ...
- Thật không biết?
- Thật không biết ...
- A! không biết thì tốt, đến đây, tôi dạy cậu!
Sau nhiều lần xác nhận, lão Mã cảm thấy mình sẽ không gặp chuyện bị vả mặt, vì vậy ung dung bình tĩnh bắt đầu phẫu thuật tiếp.
Mà bác sĩ gây tê Chu Hạc ở bên cạnh cũng không nhịn cười được.
Ngay cả tâm trạng của y tá cũng thêm mấy phần đau lòng và tủi thân.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!