An bài này của Tần Duyệt có thể nói là rất thỏa đáng!
Theo xử lý là của ngoại khoa, trị liệu chuyển đến lâm sàng, đến kháng bệnh lao, lại đến phòng bệnh khác.
Làm người ta tìm không ra nửa điểm mao bệnh!
Ánh mắt của Trang Nguyệt Minh nhịn không được sáng lên, lúc này đánh nhịp:
- Tốt, cứ dựa theo cái phương án này mà tiến hành!
- Phương án trị liệu rất không tệ, rất tốt!
- Mạch suy nghĩ của Tiểu Tần rất rõ ràng, đề nghị phòng ngừa bệnh lao viêm màng não này rất tốt, lý niệm mới lạ!
Được Chủ nhiệm Trang khen ngợi như thế, Tần Duyệt ngược lại hơi xấu hổ.
Trang Nguyệt Minh vừa nói tiếng lòng của tất cả mọi người, tất cả mọi người cảm thấy cái phương án này vô cùng tin cậy.
Xuất phát đồng thời ở nhiều góc độ, thậm chí cân nhắc đến lý niệm chưa bệnh trước phòng.
Đây là một lý niệm rất mới lạ, rất có ý nghĩ.
Hiện đại y học rất ít cân nhắc đến quan niệm chưa bệnh trước phòng, mạch suy nghĩ về phòng ngừa bệnh đã thay đổi, bình thường đều là trị liệu đúng bệnh, nhằm vào nguyên nhân mà trị liệu phát bệnh.
Kỳ thật, Trần Thương nghĩ được như thế, cũng là tham khảo một loại lý niệm trong Đông y.
Đông y cho rằng "Thấy Can bệnh, biết Can sẽ truyền Tỳ, trước nên thực Tỳ” (làm cho Tỳ Mạnh), cho rằng chưa bệnh tật thì phòng bệnh, đã bệnh thì phòng thay đổi.
(DG: Can: gan; Tỳ: Lá lách)
Khi còn chưa có xảy ra, phải phòng ngừa lỡ nó xảy ra, sau khi bệnh tật xảy ra cũng phải phòng ngừa lỡ nó truyền nơi khác.
Trần Thương chính thức cân nhắc đến tình huống của người bệnh, sau đó mạch suy nghĩ mới nghĩ đến một hệ liệt trị liệu sau.
Kỳ thật, Đông y có thể cung cấp cho y học hiện đại rất nhiều mạch suy nghĩ hay ho!
Một hệ liệt ý nghĩ và thao tác này của Tần Duyệt hôm nay lập tức để mọi người có chút chấn kinh, ánh mắt mọi người nhìn Tần Duyệt cũng có chút lau mắt mà nhìn.
Tiến sĩ sinh này vừa tới không bao lâu đã rất không tầm thường!
Trang Nguyệt Minh cười cười, nhìn Tần Duyệt và Hứa Thụy nói:
- Tiểu Tần, em đi theo sư tỷ Hứa Thụy của mình để ý nhiều một chút, người bệnh này chúng ta phải hộ lý đặc cấp, mỗi ngày theo dõi bệnh lịch, tiểu Tần em để tâm nhiều tý, chỉnh lý ca bệnh này cho tốt, khi chúng ta mở hội nghị, có thể chia sẻ một chút, thậm chí viết phân tích từng cái án ra.
Hứa Thụy và Tần Duyệt nhanh chóng vội vàng gật đầu:
- Vâng!
Hội nghị không bao lâu cũng giải tán.
Thế nhưng từng người vẫn chưa thỏa mãn, một ca bệnh tốt, có thể khiến người ta dư vị thật lâu!
Loại cảm giác thành tựu này, cũng tựa như đánh hạ một cái cửa ải khó khăn vậy!
Sau khi mọi người tản đi, Tần Duyệt nhanh chóng chủ động hỏi:
- Sư tỷ, hiện tại đã xuống y lệnh chưa?
Khuôn mặt Hứa Thụy không có chút gợn sóng nào, gật đầu nói:
- Ừm, xong rồi.
Xuống y lệnh, Hứa Thụy chủ động nhìn Tần Duyệt nói:
Đi thoi, chung ta đi lưu trí ong dẫn lưu ổ bụng cho người bệnh, em biết làm sao không?