Bác sĩ Cao hơi không nỡ nhìn hai người:
- Bác sĩ Trần, anh hãy thường tới!
Đi ra khỏi phòng phẫu thuật, Tần Duyệt vui vẻ lập tức nhào tới bả vai của Trần Thương.
Anh a, hom nay em rat vui vẻ!
- Chồng, anh quá tuyệt vời, thật lợi hại, thật ... Anh chính là anh hùng của em! Anh quá vĩ đại.
- Bây giờ em cảm thấy, đời trước em chắc chắn là cứu vớt cả thế giới, nếu không sao ông trời lại tốt với em như vậy.
Bên ngoài không có ai, Tần Duyệt như được giải phóng thiên tính vậy.
Trong bóng đêm vui vẻ nói chuyện bên tai Trần Thương.
Trần Thương cũng không ngại, cõng Tần Duyệt lên hai tay nâng chân cô, quan tâm nói:
- Ôm chặt nhé, đừng để bị rơi xuống!
Tần Duyệt cười hì hì dán mặt vào lưng Trần Thương, đột nhiên lúng túng lẩm bẩm:
-Chồng, sao anh lại xuất sắc như vậy!
- Dáng dấp anh đẹp trai!
- Lại lợi hại như vậy!
- Nhiều chủ nhiệm đều xoay quanh anh ...
Còn tỉ mỉ kiên nhẫn với em, dạy em làm phẫu thuật, cũng rất tốt với em, không giận em ...
- Bây giờ em cảm thấy, mình như đang sống trong mộng vậy.
Trần Thương nghe Tần Duyệt lúng túng nói chuyện ở phía sau, không nhịn được cũng cười một tiếng.
- Anh nói xem anh không sợ sẽ chiều hư em à?
Nói tới chỗ này, Tần Duyệt vội vàng bảo đảm!
- Chồng, em bảo đảm, em sẽ đối tốt với anh hơn, rất tốt rất tốt!
- Em phải học làm món ăn ngon ... Làm bữa trưa bữa tối cho anh.
- Em phải học ...
- Em sẽ sinh cho anh một cục cưng ...
Hai người vừa lặng lẽ nói vừa ra khỏi Hiệp Hòa.
Buổi tối, Trần Thương dưa Tần Duyệt đến một quán cơm, gọi hai món cá ăn món ăn thanh đạm, uống chén cháo.
Lúc này mới về nhà.
Sau khi về nhà, đã gần mười giờ.
Gian phòng này có một chỗ tốt nhất đó là có một sân thượng lớn, có thể nhìn thấy cảnh đêm của thành phố, Tần Duyệt trang trí nơi này rất thoải mái, phía dưới cửa trải hai tầng thảm, ghế ngồi thoải mái.
Sau khi trở về, hai người không tiếp tục ồn ào nữa, Trần Thương ôm máy tính viết luận văn.
Tần Duyệt cầm sách đọc ở bên cạnh.
Trần Thương cẩn thận suy nghĩ một chút, gần đây rất bận rộn.
Buổi tối về phải viết luận văn, anh cảm thấy hay là đầu tiên mình viết một luận văn liên quan tới kỹ thuật cầm đèn nội soi phẫu thuật khoang bụng.
Cũng không phải là phân tích, càng không cần kết quả thí nghiệm, đơn giản là lấy tổng hợp lại kỹ thuật trình bày và phân tích tình huống tiến hành.
Thật ra thì, loại luận văn này rất khó đạt điểm cao.
Bởi vì có thể tồn tại tính chủ quan rất mạnh, dẫn tới rất nhiều người không đồng ý.
Nhưng mà, Trần Thương cảm thấy mình cần phải thử một chút.
Hai giờ, Trần Thương đã viết bảy tám lần, nhưng mà anh cần tốn hai ngày để trau chuốt, Tần Duyệt kiểm tra một lần, đưa ra một ý kiến, sau đó sửa đổi một phen.
Ngày mai là thứ bảy, Tần Duyệt phải đi trực với Hứa Thụy.
Mà Trần Thương cũng không có chuyện gì, sau khi trau chuốt luận văn xong thì lưu lại.
Lúc này, điện thoại của Tôn Nghiễm Vũ gọi đến.
- Bác sĩ Trần, tôi đã bàn bạc một chút với các chủ nhiệm khác về kỹ thuật cầm đèn nội soi, mọi người đều cảm thấy có thể thực hiện!
- Về việc cụ thể, khi cậu đến phòng khách, chúng ta ngồi xuống từ nói chuyện.
- Tôi cảm thấy, chuyện lần này chúng ta có thể làm xong.
Trần Thương vừa nghe, lập tức cũng cười lên:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!