Từng bước một!
Một phen giày vò như vậy, anh cảm thấy toàn thân mệt mỏi, muốn đi cũng đi không nổi.
Khi đi ra được khoảng một trăm mét, khi anh ném về phía bãi đất trống ở dải dây xanh thì trùng khéo làm bay ra khỏi tay!
Tiếng nổ lập tức vang lên!
-Bành!
Chỉ thấy âm thanh này truyền đến, Đào Quân trực tiếp ngã lăn trên đất, nằm thoi thóp ở bên kia!
Anh ta ráng chống đỡ nhìn xung quanh một chút, phát hiện không có chuyện gì, chỉ là toàn bộ cây cối hoa cỏ xung quanh đều bị nổ mất rồi!
Tuyệt đối không nên xem thường loại bình ắc-quy nhỏ như này.
Lúc này Đào Quân mới thở phào nhẹ nhõm, không có chuyện gì thì tốt ... Không có chuyện gì thì tốt ...
Tiếng động ở bên này không lớn không nhỏ, nhưng lại đã gay toi sự chu ý của nhân viên chữa cháy, lập tức kinh hãi!
Nhân viên chữa cháy nhìn thấy một cái bình ắc quy cách đó không xa vành đai cách ly đang bốc cháy, lập tức biến sắc!
Nhìn thoáng qua người đàn ông đang nằm rạp trên mặt đất, lập tức hiểu ra mọi chuyện.
- Bác sĩ, mau cứu người!
Bên này, mau lên!
Nói xong, tay một chút cũng không dám chậm, bắt đầu dập lửa bên dải cây xanh.
Nghe thấy nhân viên phòng cháy hô to, cũng là lúc Trần Thương vừa mới hết bận xử lý ổn thoả cho các người bệnh.
Lập tức đứng dậy, chạy về phía Đào Quân.
Không thể không nói, cấp cứu là một công việc tốn thể lực.
Ngươi bên này vừa mới hoàn thành hồi sức tim phổi, lập tức sẽ phải tới ca cấp cứu tiếp theo.
Sau khi chạy tới, Trần Thương phát hiện Đào Quân đã hôn mê nằm trên mặt
đất.
Sắc mặt trắng bệch!
Khuôn mặt thống khổ!
Đào Quân nằm rạp trên mặt đất, căn bản không nhìn ra được là đã xảy ra chuyện gì.
Trần Thương biến sắc, vội vàng nói:
- Lật người anh ta lại, để nằm ngang trên mặt đất!
Hai quân binh phòng cháy vội vàng gật đầu, cẩn thận từng li từng tí xoay người đàn ông lại.
Sau khi Đào Quân bị lật qua, trực tiếp ho khan một tiếng, cố gắng mở mắt, nhìn lên bầu trời, hơi chói mắt.
Trần Thương thấy người đàn ông tỉnh lại, lập tức vui mừng!
Đồng chí, cảm thấy thế nào?
Phần bụng đau đớn khiến mi tâm Đào Quân nhíu lại:
- Không biết có phải là lá lách bị thủng không nữa? Thật đau!
Một câu này khiến cho Trần Thương sững sờ!
Trần Thương vội vàng nói:
- Anh cố chịu đựng một chút, để tôi kiểm tra.
Đào Quân gật đầu, ngẩng đầu nhìn một quân binh phòng cháy, nhếch miệng cười nói:
- Cũng may không có phát nổ ở bẻn kia, bằng không ... Mẹ nó, hôm nay tôi thật sự phải xuống Địa Ngục rồi, cũng thẹn với liệt tổ liệt tông!
Quân binh phòng cháy nhìn thấy cử động vừa rồi của Đào Quân, cũng bất đắc dĩ sinh lòng tôn kính!
- Cám ơn anh!
- Bằng không, hôm nay sẽ gây ra chuyện lớn.
Đào Quân lắc đầu, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên cảm nhận được cơn đau kịch liệt ở phần bụng truyền đến ...
- Ai ui ... Người anh em, đau quá ... Thật là đau!
Nhấn một cái như vậy, Đào Quân thật đúng là dậy tinh thần.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!