Trần Thương hít sâu một hơi, anh càng ngày càng tán thành một câu nói của ông Tần!
Cùi chỏ của con gái đều hướng ra bên ngoài.
Dù gì Trần Đóa cũng là người nhà họ Trần, em làm cho anh trai quá thất vọng.
Vào sân trường đại học, có vài cây đã bắt đầu mọc lá xanh biếc, những bông hoa cũng bắt đầu nở.
Toàn bộ sân trường đều là sinh viên tụ tập thành từng nhóm.
Đi vào cũng cảm giác được một loại không khí gọi là tuổi trẻ.
Mặc dù nói Tần Duyệt cũng đi học, nhưng ... Sân trường của Hiệp Hòa đều là một đám bác sĩ ...
Sau khi đi vào, nhìn thấy mái tóc dần dần thưa thớt, và cơ trí không thuộc về độ tuổi này, sẽ khiến cho bạn nghi ngờ về tuổi tác của mình.
Nhìn tình nhân nhỏ của mình, Trần Thương rất hâm mộ.
Tuổi trẻ thật tốt!
- Trường học của các em thật là đẹp, khó trách mọi người đều điền nguyện vọng vào trường nổi tiếng!
Trần Thương không nhịn được cảm khái một tiếng.
Tần Duyệt và Trần Đóa không nhịn cười được:
- Haizz, cái này gọi là tuổi trẻ không cố gắng về già lại bi thương! Đời này anh cũng không còn cơ hội nữa.
Tần Duyệt còn tốt, người ta học đều là trường tốt, nhưng mà đời này Trần Thương cũng chỉ quanh quẩn ở An Dương, sao có thể thấy được trường học cao cấp như này.
Trần Thương vừa nghe, lập tức hơi tức giận!
- Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo! Đấy là hai người không có mắt nhìn.
Trần Đóa bất đắc dĩ bật cười:
- Ha ha, anh, so với anh em còn rất trẻ!
Trần Thương không phục nói:
- Em có tin qua một thời gian ngắn nưa anh sẽ đến trường của các em làm giảng viên không?
Hai người Trần Đóa và Tần Duyệt lập tức cười:
Đây là mục tiêu nhỏ của anh à?
Trần Thương nhìn hai người, tức đến nghiến răng, không nhịn được vỗ vào đầu nhỏ của Tần Duyệt một cái:
- Em đừng có đắc ý, hôm khác anh sẽ sang Hiệp Hòa làm thầy giáo!
Nhìn nụ cười của hai người, Trần Thương cảm giác mình rất khuất nhục.
Ở cùng một chỗ với hạng người này, thì sẽ có tâm trạng ra sao.
Sau khi tới sân trường, vòng một vòng xung quanh, Trần Thương đột nhiên cảm giác được mệt mỏi và căng thẳng của một tuần qua đã thả lỏng rất nhiều.
Có lẽ chờ mình già rồi, đến đại học làm giảng viên cũng rất tốt.
Cả ngày ở chung một chỗ với học sinh, ngược lại cũng trẻ ra rất nhiều.
Bữa trưa, ba người ăn ngay ở nhà ăn trong trường.
Nhưng không biết vì sao, Trần Thương phát hiện mình có lực sát thương rất lớn đối với phụ nữ trung niên, khi mua cơm tay dì không run nhưng lại không cẩn thận múc nhiều thịt hơn!
Càng thêm kiên định ý nghĩ sau này làm thầy giáo của Trần Thương.
Anh cảm thấy, mình có thể tiết kiệm không ít tiền.
Ăn cơm, thừa dịp hai vị nữ đại gia đang tiêu cơm ở đâu đó Trần Thương đứng dậy đi mua chút nước.
Đến siêu thị cạnh nhà ăn, có rất nhiều người, đều xếp hàng tính tiền ở đây, một cô gái xinh đẹp nhìn Trần Thương đang cầm ba chai nước trong tay một cái, lập tức kinh ngạc một chút, thật là đẹp trai!
Vì vậy, nghĩ ra một cách, khi trả tiền, sẽ đưa thêm tiền!
- A, xin lỗi, em lỡ ấn nhiều hơn!
Sau đó nhìn Trần Thương cái:
- Anh trai, nếu không, em tính luôn tiền cho anh nhé? Anh thêm Wechat rồi trả tiền lại cho em là được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!