- Chuẩn bị thật tốt đi nhé!
Đứng dậy nhanh chóng rời đi.
Bên trong văn phòng, mọi người cũng dồn dập nghị luận.
Mã Nguyệt Huy nhìn thoáng qua Trần Thương:
Tieu Trần, anh được không? Đay chính la lộ mat ngay truớc nhan dân cả nước đấy! Mất mặt có thể sẽ mất cả danh dự.
Trần Thương liếc mắt:
- Tổ trưởng Mã, đến lúc đó anh sẽ trợ thủ cho tôi như thế nào đây? Nếu như tôi xử lý không được thì anh đến làm.
Mã Nguyệt Huy nghe xong:
- Ừm, cũng được, có điều có thể sẽ đoạt danh tiếng của anh, ha ha ha ...
Trần Thương nhìn Mã thô lỗ tự tin, nhịn không được cũng cười theo.
Sau khi tan việc, Trần Thương đứng dậy đến phòng trực ban cầm một thùng sữa và hộp sô cô la, rồi đi tới ngoại khoa Tim.
Những thứ này đều là lúc trước Trần Thương mua sẵn.
Tối nay Lưu Toàn làm ca đêm, trông thấy Trần Thương đến, cười nói:
- Giáo sư Trần, đến thị sát công việc à? Nha, ai tai to mặt lớn như thế, còn để giáo sư Trần tặng đồ vậy.
Trần Thương cười cười:
- Tôi đến xem người bệnh kia, chủ nhiệm Lưu, Xa Linh ở phòng kia à?
Lưu Toàn:
- Tôi vừa mới đi nhìn thấy cô ấy, tôi dẫn anh đi.
Nói tới chỗ này, Lưu Toàn bỗng nhiên kịp phản ứng:
Nha! Ngày mai là Xa Linh phẫu thuật đúng không, chủ nhiệm Trần, nếu không ... Anh mang theo tôi nhá?
Trần Thương gật đầu:
- Ừm! Được.
Xa Linh chính là con gái của vị Xa Triết Hoa nuốt axit sunfuric bị trúng độc
kia.
Ngày mai là Xa Linh phẫu thuật, Trần Thương đi lên nhìn cô bé nhỏ hôm trước nhét cho mình viên kẹo kia.
Nói thật, ấn tượng của Trần Thương đối với cô bé nhỏ này rất tốt, hiểu chuyện, lanh lợi, thậm chí làm cho người khác đau lòng.
Sau khi biết được bản thân bị bệnh, ngược lại oán trách đối với mình, tự trách mình không hiểu chuyện.
Trần Thương:
- Kết quả kiểm tra xét nghiệm của Xa Linh có chưa?
Lưu Toàn trực tiếp lật bản bệnh lịch trong tay ra, đưa cho Trần Thương:
- Ừm, có rồi, tình huống căn bản rất tốt, cũng là bệnh tim bẩm sinh, gần đây còn bị tác động mạnh ...
Trần Thương xem kết quả xét nghiệm tỉ mỉ một lần, không có chuyện gì là được rồi.
Bằng không còn phải chọn ngày phẫu thuật.
Sau khi vào phòng, cô bé nhỏ lo sợ bất an ngồi ở trên giường, cầm một con búp bê trong tay, không biết đang trầm tư cái gì.
Trông thấy Trần Thương tiến đến, bà xã Xa Triết Hoa đã vội vàng đứng lên:
- Bác sĩ Trần, ngài đã tới.
Đối với Trần Thương, người nhà Xa Triết Hoa thật sự rất cảm kích.
Làm phẫu thuật miễn phí cho Xa Linh, đây đối với một nhà hết dầu tắt đèn như gặp được cứu tinh vậy.
Trần Thương gật đầu cười cười:
- Vâng.
Sau khi nói xong, đem sữa để dưới đất, sau đó đưa sô cô la qua cho Xa Linh:
- Con không phải nói chưa ăn qua Dove sao? Chocolate Dove, tặng cho con.
Trông thấy Trần Thương đưa tới cái hộp xinh đẹp, Xa Linh lập tức vô cùng vui vẻ, nhưng lại lắc đầu.
- Rõ ràng mắt con sớm đã không thể dời ra khỏi hộp sô cô la, nhưng hai tay lại giấu ở sau lưng, từ chối.
- Không cần, quá đắt.