Sau khi Xa Linh kết thúc phẫu thuật, Trần Thương mặc quần áo cho cô bé nhỏ chỉnh chu xong, sau đó lại để y tá đẩy đi.
Nhìn thấy cô bé nhỏ đang ngủ say, gương mặt Trần Thương lộ ra ý cười.
Mà lúc này đây, Lưu Toàn thấy thế, bỗng nhiên cười:
- Giáo sư Trần, còn chưa chuẩn bị có đứa bé à?
Câu nói này nháy mắt nhắc nho Trần Thương.
Đúng nha ...
Theo tuổi tác càng cao, Trần Thương càng có nhiều rất nhiều tình cảm không hiểu được đối với trẻ em.
Có thể do con người tới một độ tuổi nhất định, cũng sẽ ưa thích em bé nhỉ?
Nghe thấy Lưu Toàn, Trần Thương cười cười:
- Cũng đang chuẩn bị.
Lưu Toàn gật đầu:
- Ừm, chuẩn bị sớm một chút, không nên thấy quá bận rộn mà trì hoãn, tôi cảm thấy, con người nên vào thời gian thích hợp, làm chút chuyện thích hợp.
Anh cũng không cần yêu cầu hà khắc đối với bản thân như vậy, mỗi ngày đều khổ cực mệt mỏi như thế.
- Nói một câu thực tế, hiện tại dù khởi đầu của anh không suôn sẻ, sau này cũng sẽ là một viện sĩ.
- Sự nghiệp và học thuật của anh, đã vượt qua rất nhiều người một đoạn dài.
- Anh phải cố gắng hơn trên cuộc sống!
Lưu Toàn vừa cười vừa nói.
Trần Thương gật đầu:
- Để tôi cố gắng một chút.
Các y tá nhìn Trần Thương chỉnh lý y phục cho Xa Linh, cũng ấm lòng cười cười nói:
- Bác sĩ Trần thật là tri kỷ.
Trần Thương cười cười, không nói gì.
Sau khi phẫu thuật xong, Trần Thương về tới khoa cấp cứu.
Buổi sáng ở khoa cấp cứu mãi luôn bận rộn như vậy, Trần Thương vừa mới trở về, đã bị gọi đi đổi thuốc.
Lúc mười một giờ, điện thoại 120 vang lên, một người bệnh đột nhiên té xỉu ở trên đường phố, sau khi người đi đường nhìn thấy, tranh thủ thời gian gọi120.
Bên này Trần Thương vừa vặn ngừng lại công việc trong tay, lúc này vội vội vàng vàng mang theo Dương Khiết lên xe cấp cứu.
Đột nhiên té xỉu, tình huống cũng rất nhiều, nhưng đại đa số tình huống đều không thể lạc quan, nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi lo lắng.
Tim mạch ngất xỉu?
Hay bệnh biến hệ thần kinh?
Cho dù là loại nào, đều sẽ có chút phiền phức.
Mà lại, bình thường mà nói, người qua đường gọi 120 cũng tương đối không rõ ràng, nhiều khi nói về tình huống người bệnh không rõ ràng, vì lẽ đó tình huống còn phải suy nghĩ thêm một chút.
Nhưng, người ta có thể đanh 120 đa rat tốt, rat nhiều người sau khi trông thấy, thậm chí còn hận không thể tránh đi.
Lúc này, Dương Khiết cũng đã chuẩn bị xong dụng cụ khử rung tim rồi.
Với tư cách là một y tá cấp cứu lâu năm có uy tín, kinh nghiệm Dương Khiết rất phong phú, đối mặt với tình huống như vậy, thậm chí những bác sĩ cấp cứu bình thường của những bệnh viện khác đều phải kém hơn.
Thậm chí khi đối mặt với tình huống đột phát, Dương Khiết xử lý, thường làm cho hai mắt của Trần Thương tỏa sáng.
Kỳ thật hiện tại chuyện Trần Thương lo lắng nhất chính là trái tim người bệnh đột nhiên ngừng.
Nếu thật như vậy, chờ xe đi tới, khả năng người kia cũng chẳng còn sống nổi?
Thời gian hoàng kim để cấp cứu trái tim đột nhiên dừng lại cứ như vậy trôi qua mấy phút.
Hai người liếc nhau, từ trong đôi mắt hai bên đều thấy được một tia bất an.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!