Sáng sớm, Đường Sâm gọi điện thoại cho George Sivir:
- Chủ biên, luận văn của Trần Thương tới rồi.
Nghe thấy vậy, George Sivir lập tức vui mừng:
-Nha! Dưong Sam, cau qua thực la mot thien tai! Nhanh như vậy đã thúc giục được rồi sao?
Đường Sâm cười cười:
- Tôi và Trần Thương là bạn bè.
Nhưng ..
Sau nửa giờ.
George Sivir nhìn Đường Sâm, đột nhiên cảm giác thấy Đường Sâm có chút ngốc!
Thậm chí bà còn cảm thấy khi Đường Sâm nói Trần Thương là bạn anh ta, nhất định là không hiểu hết ý nghĩa của hai chữ “Bạn bè".
- Đường Sâm, nếu tôi là cậu thì tôi nhất định sẽ nghiêm túc bàn bạc với bác sĩ Trần một chút, viết một vài bài luận văn liên quan tới kỹ thuật bắc cầu động mạch vành, kiến thức này đối với tạp chí xã của chúng ta hay liên quan tới cậu mà nói, đều là một chuyện tốt!
Thậm chí tôi se noi cho anh ta biết, chung ta có the giup anh ta ra một bộ chuyên mục!
- Trông coi một ** ngọn kim sơn ** tốt như vậy, vậy mà cậu lại thúc giục đến hai bài luận văn thế này?
** Ngọn kim sơn: là một ngọn núi vàng, ý chỉ Trần Thương là báu vật .**
- Chẳng lẽ cậu không biết sao? Hiện tại chủ đề đang nổi là cái gì, chính là hội nghị của tổ chức tim không ngừng đập của Trung Quốc, còn có Mayo kỹ thuật tiếp tục xây dựng lại đường tiêu hóa, tôi cảm thấy cậu nên dốc sức vào hai mảng này, hiểu chứ?
George Sivir cảm giác chính mình rõ ràng đã qua thời mãn kinh, nhưng lại vì Đường Sâm mà lập tức tái phát lại thời mãn kinh.
Vốn dĩ sau khi Đường Sâm nói với bà rằng hai bài luận văn của Trần Thương đã được gửi tới, George Sivir đã vô cùng vui vẻ, cho là cuối cùng thì Trần Thương cũng muốn bắt đầu làm luận văn phát triển nghiên cứu lĩnh vực tim không ngừng đập.
Dù sao kỹ thuật bắc cầu động mạch vành của Trần Thương đã có chút danh tiếng, thậm chí đã thành chủ đề hot trước mắt, đều khiến cho Đường Sâm phải thuyết phục rất lâu.
Nhưng sau khi xem xong, lại là hai bài luận văn về nội soi, điều này làm cho George Sivir có chút hụt hẫng.
- Được rồi được rồi, cậu đi mau đi, để lại một phần luận văn, tôi nhìn lại một chút.
George Sivir khoat tay ao với Đưong Sâm.
Đường Sâm thở dài, sớm đã biết sẽ có kết quả này.
Sau khi thu dọn xong, anh ta đứng dậy đi tới bệnh viện Brompton hoàng gia anh.
Nghĩ tới nghĩ lui, cầm theo hai phần luận văn của Trần Thương, sau đó đứng dậy đến bệnh viện.
Đến khoa ngoại, khi tìm tới Oersted, Đường Sâm đưa văn kiện cho Oersted xác nhận không sai rồi ký tên.
Sau đó nói:
- Bác sĩ Oersted, chỗ tôi có hai bài luận văn, ông thử xem một chút được chứ?
Oersted lập tức sững sờ:
Ô? Luận văn gì thế?
Đường Sâm nghe thấy Oersted cảm thấy hứng thú, vội vàng nói:
- Là luận văn của Trần Thương, chính là luận văn về phẫu thuật nội soi cắt ruột thừa mà ngài rất xem trọng đó.
Mắt Oersted bỗng nhiên sáng lên:
- Đó là một bác sĩ rất tỉ mỉ, đưa luận văn cho tôi, tôi nhìn một chút.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!