Tên cung phụng kia nói: “Nhưng bản tính Tinh Thần, lão cung chủ không phải không biết, vô cùng háo thắng, hiện tại Diệp cung phụng đang là người nổi bật nhất, cuộc đại chiến giữa hai người bọn họ, sợ là sẽ rất khó tránh khỏi.”
Ninh Tiêu Dao gật đầu: “Vậy thì cứ đi một bước tính một bước.”
Khi nói chuyện, luồng sáng trên không trung đã biến mất, một tia sáng màu đen từ trên trời rơi xuống, lao thẳng tới Thiên Cung bí cảnh.
Ngay sau đó, Tinh Thần đã xuất hiện ở bên trong, khom người cúi chào: “Gặp qua Ninh lão nhân.”
Ninh Tiêu Dao nói: “Không biến trên dưới, thực lực tăng lên không ít, như thế nào không tiếp tục bế quan?”
Tinh Thần nói: “Có chút việc phải làm, cần tiến vào Thiên Cung bí cảnh một chuyến.”
Nói đến đây, ánh mắt hắn ta dừng lại trên người An Lạc Nhi, vội vàng xông lên phía trước: “Lạc Nhi, có nhớ ta hay không a.”
An Lạc Nhi mặt không biểu cảm, trầm giọng nói: “Không có!”
Hành động này quả thật là khiến người ta hít thở không thông.
Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.
Tinh Thần vẫn chưa từ bỏ ý định: “Lạc Nhi, sao đột nhiên lại lạnh nhạt với ta như thế, chẳng lẽ ngươi đã quên ước định giữa chúng ta?”
An Lạc Nhi kinh ngạc nói: “Giữa chúng ta có từng có ước định, Tinh Thần sư huynh chú ý lời nói của mình, hơn nữa, người ta thích đã xuất hiện, hy vọng Tinh Thần sư huynh về sau đừng quấy rầy ta nữa.”
Ý cười trên mặt Tinh Thần biến mất: “Thực xin lỗi, xem ra là ta tự mình đa tình, nhưng là ta thật sự rất thích ngươi.”
Nói đến đây, hắn ta ngừng lại, tiếp tục nói: “Chờ ta từ trong Thiên Cung bí cảnh ra, lập tức sẽ đến An gia cầu hôn.”
“Ai đã đột phá tầng một trăm bốn lăm của Thiên Cung học phủ, học phủ từ khi nào lại có đệ tử lợi hại như vậy.”
An Lạc Nhi vừa muốn mở miệng, Cổ Vô Cực một bên trầm giọng nói: “Tinh Thần, chờ Diệp cung phụng từ trong bí cảnh ra, thì ngươi tiến vào trong đó.”
Tinh Thần gật gật đầu: “Thì ra là cung phụng học phủ, ta còn tưởng học phủ như thế nào lại có đệ tử lợi hại như vậy.”
Cổ Vô Cực nhìn Tinh Thần, lại nói: “Tinh Thần, Diệp cung phụng chỉ có mười tuổi.”
Tinh Thần: “...”
Tầng một trăm năm mươi.
Diệp cung phụng đột phá tầng một trăm năm mươi.
Một tiếng kinh hô truyền ra, toàn bộ quảng trường bên ngoài Thiên Cung bí cảnh rơi vào trong sôi trào, chúng đệ tử lập tức cuồng hoan lên.
Tầng một trăm năm mươi, khái niệm gì vậy?
Ngang hàng với kỷ lục của cung chủ đời thứ nhất.
Chúng đệ tử cảm thấy bọn họ được chứng kiến một kỳ tích, cảm thấy vô cùng vinh hạnh, về sau đi ra ngoài có thể tự hào, đủ để bọn họ khoe khoang cả đời.
Cổ Cô Cực nhìn Thiên Cung bí cảnh, vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Quả nhiên hắn càng thích hợp làm cung chủ hơn so với ta.”
Bên kia.
Một đệ tử của Hỏa Vân Cung phát hiện Hỏa Vân ngã trên mặt đất, vội vàng gọi hai người bạn tới, tiến lên đỡ Hỏa Vân dậy.
“Sư tôn, tinh chỉnh a!”
“Sư tôn, tinh chỉnh a!”
Hỏa Vân mơ màng tỉnh dậy, nhìn hai gã đệ tử trước mắt: “Ta đang ở đâu đây?”
Một người đệ tử nói: “Bẩm sư tôn, vẫn ở bên ngoài Thiên Cung bí cảnh, sư tôn ngất xỉu.”
Hỏa Vân lại nói: “Diệp cung phụng từ Thiên Cung bí cảnh ra chưa?”
Đệ tử lắc đầu, thanh âm khẽ run nói: “Hồi sư tôn, Diệp cung phụng đã đột phá tầng một trăm năm mươi.”
“Tầng bao nhiêu!” Hỏa Vân khiếp sợ nói.
“Sư tôn, tầng một trăm năm mươi.” Tên kia đệ tử nói lại lần nữa.
Nghe vậy.
Hỏa Vân phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể mềm nhũn, một lần nữa ngất đi.
Khốn khiếp, vô tình, lại sợ hãi đến ngất đi.
Bên kia, trong bí cảnh, Diệp Trường Sinh ngồi ngay ngắn trên mặt đất, mồm thở hổn hển, bên tai vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
“Tinh, nhắc nhở chủ nhân, Thiên Cung bí cảnh khế ước thành công, nhận được phần thưởng của hệ thống…”
“Tinh, nhắc nhở chủ nhân, Thiên Cung bí cảnh khế ước thành công, nhận được phần thưởng Rối Thần Ma của hệ thống, vĩnh viễn nguyện trung thành.”
Nhân vật: Rối thần ma.
Danh hiệu: Rối bất tử.
Thực lực: Bẩm sinh mười vạn trọng (có thể phát triển)
Thần binh: Thần ma Lục Thiên Chùy.
Thần thông: Thần ma thức tỉnh, chùy phá vạn giới, lôi đình bạo kích.