Mộ Thiên Vũ mắt lòe lên tia sáng: "Thật vậy sao?"
Dù Mộ Thiên Vũ luôn có suy nghĩ sâu xa, nhưng cũng khô tưởng tượng, trong miệng người đời, cuộc xung đột với Gia Lệ Quốc Tế, khiến danh tiếng lăng nhãng, trăng hoa của Tô Vô Tế lên đến đỉnh điếm, mà sự thật lại hoàn toàn ngược lại!
Mộ Thiên Vũ thật không biết, thế giới này còn hiếu lầm Tô Vô Tế đến mức nào nữa!
"Lần đó, chúng tôi phối hợp với cục thành phố Lâm Châu, từ trong ra ngoài, giải cứu được nhiều cô gái, Hứa Gia Yên là một trong số đó." Tiêu Nhân Lôi nói.
"Bên trong còn có cá Hửa Gia Yên?" Mộ Thiên Vũ có chút ngạc nhiên: "Gia Lệ Quốc Tế cũng gan quá nhỉ."
"Hửa Gia Yên vốn làm việc ở nước ngoài, về Lâm Châu nghỉ phép, kết quả là bị đánh thuốc mê khi lên taxi, bi mật đưa đến Gia Lệ Quốc Tế." Tiêu Nhân Lôi nói.
"Sếp của chúng tôi đã cứu Hứa Gia Yên vào thời điểm quan trọng, bế cô ấy chạy ra ngoài, từ đó, cô ấy mãi không quên sếp, nhưng sếp luôn tránh mặt, thậm chí còn chặn liên lạc."
Mộ Thiên Vũ cười: “Hứa Gia Yên khá xinh đẹp, sao Vô Tế không động lòng nhỉ?"
Tiêu Nhân Lôi đưa ra câu trả lời hoàn háo: "Vì cô đẹp hơn."
Mộ Thiên Vũ khẽ lắc đầu, ánh mắt trong veo trở nên xa xăm: "Thật không biết sếp của các cô còn giấu bao nhiêu điều bất ngở."
Tiêu Nhân Lôi tiếp tục: "Lúc đó, tinh còn trao tặng sếp của chúng tôi bằng khen."
Một kẻ đào hoa bị đồn đại là bạo lực, tàn ác lại nhận được một bằng khen cấp tinh?
Dù đã trải qua vài ngày với Tô Vô Tế, có một cái nhìn mới về anh, Mộ Thiên Vũ vằn thấy chuyện này quá không thực.
"Vậy bằng khen đó đâu rồi?" Mộ Thiên Vũ nhìn Tô Vô Tế đang tỏ vẻ chán ghét Hứa Gia Yên, thì thầm hỏi: "Có thế cho tôi xem không?"
Tiêu Nhân Lôi cười nhẹ: "Cõ chủ có thế xem bất cứ lúc nào, nó ở dưới chân bàn mạt chược của sếp, kẽ cho cái chân bàn đấy."
Mộ Thiên Vũ: " ??? "
Một vinh dự mà người khác mơ cũng không được, lại bị anh ... kê bản?
Lúc này, Hửa Gia Yên dường như đã ngừng tán tính Tô Vô Tế.
Cô thắng tiền đến trước mặt Mộ Thiên Vũ.
"Cô Mộ, nghe danh đã lâu." Hửa Gia Yên không chủ động đưa tay, mà nhìn thầng vào mắt Mộ Thiên Vũ, thầng thần nói: "Nhưng chúng ta không thế trở thành bạn tốt được, vì tôi thích Tô Vô Tế."
Mộ Thiên Vũ nhẹ nhàng mìm cười: "Tôi không cản, đó là chuyện của cõ và Vô Tế."
Cô ngừng lại một chút rồi bổ sung: "Hơn nữa, tôi cũng không nghĩ đến việc trở thành bạn tốt với cô Hứa."
Không ai chịu nhường ai!
Đôi mắt dài và quyển rũ cúa Hứa Gia Yên ánh lên sự khiêu khich: "Cô vẻ như hai người vẫn chưa phải là một đôi."
"Hiện tại anh ấy là đổi tác tốt nhất của tôi." Mộ Thiên Vũ nói, lại bất ngờ nhấn mạnh: "Nhưng chỉ là hiện tại thôi."
Chuyện sau này, ai mà biết được.
Trong lời nói của Mộ Thiên Vũ lại để lại cho mình một khoáng trống không nhó!
Hửa Gia Yên khế cười: 'Tôi được tổng bộ phái về Ninh Hải làm việc rồi, chỉ cách Lâm Châu hai tiếng lái xe, sau này có thể thường xuyên về."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!