Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Binh Vương Mạnh Nhất : Vinh Quang Hắc Ám - Tô Vô Tế

"Giường này ngày nào tôi cũng thay "bạn mới"." Tô Vô Tế nói, lấy tử tú ra hộp thuốc, dùng nhip kẹp bông gòn, bắt đầu làm sạch vết thương cho cô ấy. Không biết là do sức chịu đựng quả kém, hay đã hoàn toàn thả lóng cánh giác khi đến đây, khi cồn chạm vào vết dao, Hửa Gia Yên đau đến rơi nước mắt. "Đừng giá vờ đâng thương." Tô Vô Tế nói: "Bị thương thể này còn không khóc, đến chỗ tôi, tự nhiên lại trở nên yếu đuối thế?"

"Em sợ để lại sẹo." Hứa Gia Yên bĩu môi: "Còn phải khâu nữa." "Không cần khâu đâu." Tô Vô Tế mở chai sử trắng, rắc bột thuốc tỉ mỉ lên vết thương. Hứa Gia Yền đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hai món đồ lót bâng cotton trắng gần như trở nên trong suốt. "Cô ra mồ hôi khiếp thật." Tô Vô Tế nói: "Ga giường của tôi ướt hết rồi." Hứa Gia Yên nới: "Em lúc nào cũng là búp bê ướt."

Tô Vô Tế: "Cô đen tối chết đi được .. " Noi xong, anh cầm khăn ướt, lau sạch máu trên khóe miệng và cố áo của Hứa Gia Yên. "Ngực cũng có máu." Hứa Gia Yên mím môi. Quả thực, có hai vết máu kéo dài từ cố xuống khe hở trắng nõn sâu thầm. "Cánh tay của cô đâu có bị gãy, tự lau đi." Tô Võ Tế nói. Thực ra, lúc này, anh đã phải cố gảng giữ bình tĩnh. Những thứ trắng nõn ấy bày ra trước mắt, không thế nào thản nhiên, nểu cầm khăn ướt lau từ trong khe .. , thì đúng là khó mà kìm lòng được.

"Đung là chẳng biết nhẹ nhang với con gái gì hết ... " Hứa Gia Yên lam bam một cầu, giọng cảng lúc cảng nhó. Cuối cùng cô ấy cũng không tự lau, đầu nghiêng đi, mê man ngú thiếp đi. Tô Vô Tế sở mạch của Hữa Gia Yên, thấy nhịp đập vắn ốn định, mới yên tâm đôi chút. Sau khi đấp chăn cho cô ấy, Tô Vô Tế gọi Tiêu Nhân Lôi lên. "Wow, người phụ nữ đầu tiên nằm trên chiếc giường này." Tiêu Nhân Lôi rất ngạc nhiên: "Hứa Gia Yên có phúc lớn quá."

"Đưa cô ấy đến nơi an toàn." Tô Vô Tế kéo chăn ra, nói: "Đế cô ấy ở đây hơi nguy hiếm." "Vâng." Tiêu Nhân Lôi bế Hứa Gia Yên, đi về phòng mình: "Ông chủ yên tâm, nếu Thiếu tá Giang lại đến, có cần tôi chặn lại không?" Cô ấy rất thông minh, dù không hoi thân phận của Hứa Gia Yen, cũng biết rõ nguy hiểm mà Tô Vô Tể nói đến từ đâu. "Tôi tự lo được." Tô Vô Tể nói: "Nhân phẩm của Giang Vẫn Tinh cũng không tệ, nếu cô ấy đủ thông mình, sẽ không chọn đối đầu với tôi lúc này."

Đợi Tiêu Nhan Lôi đưa Hứa Gia Yên đi, Tô Vô Te vứt bo quần áo cua cô ấy, dọn dẹp dấu vết trong và ngoài cửa số, thậm chí cá tóc dài trên giường cũng tim hết. Nhin đồng hồ, đã một giờ rưỡi rõi. Quản bar dưới lầu vẫn đang náo nhiệt, Tô Vô Tế suy nghĩ một chút, rồi tự lột sạch đô, đi vào phòng tam tầm rửa. Chỉ là, khi tắm, anh không đông cứa phòng tắm.

Mùi thơm của sữa tâm lan tóa, cùng với hơi nước trăn ngập khấp phòng, che lấp hết mũi trước đó. Đợi Tô Vô Tế tâm xong, bước ra ngoài trong tinh trạng không một mánh vái, anh giật minh kinh hãi. "Ơ ... cô là ai đấy?" Lúc nãy, trong phòng, đã có thêm một bòng dâng. Cô ấy đã thay một bộ đô thế thao bò sát màu đen, quần bò chí đến giữa đùi, đôi chân dài màu lủa mạch nhẹ nhàng lộ ra ngoài.

Dù là màu lúa mạch, cũng có thể thấy, làn da của cô gái này nhất định rất trắng, chi là do mặc quần ngan luyện tập lau ngày, mới tạo nên sự khác biệt màu sắc này. Phần trên cô ấy mặc một chiếc áo thun bó, bên ngoài khoác áo khoác nhanh khô, quay lưng về phía Tô Vô Tế. Vòng eo mềm mại, dáng mông đầy đặn, khỏe mạnh đến cực điếm, hoàn mỹ không thế tim ra khuyết điếm nào. Cô gái này quay lại, liếc nhìn Tô Vô Tể một cái, mỉm cười nhạt, nói: "Ông chủ Tô diễn xuất không tệ."

Ngừng một chút, ánh mắt cô ấy liếc xuống dưới, rồi nói thêm: "Ồ, dáng cũng ngon đẩy chứ." Chính là Giang Văn Tinh!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!