Khi vừa mặc xong áo ba lỗ bó sát, điện thoại của cô vang lên.
Hứa Gia Yên nghe máy, sau đó nói: "Xin chào, ai đấy?"
"Toi là cảnh sat hình sự Park Nhạn Hi từ chi nhánh Lâm Châu, xin hỏi có phải Hứa Gia Yên không?"
Trong mắt Hứa Gia Yên thoáng chút cảnh giác: "Xin chào, là tôi."
Chẳng lẽ trong quá trình Trác Thành Kỳ rơi lầu đã có sơ suất gì khiến cảnh sát nghi ngờ?
Park Nhạn Hi nói: "Chúng tôi hiện đang điều tra vụ buôn người của chị Phân, đã có một số manh mối, muốn gặp cô để trao đổi."
Hứa Gia Yên bỗng dưng sững sờ.
Cô nhẹ nhàng hít một hơi, như thể đã đưa ra một quyết định lớn, nói: "Được."
'Tôi đã đến Ninh Hải, cô ở đâu, tôi có thể đến tìm cô." Park Nhạn Hi nói: "Hoặc cô có thể đến cục cảnh sát thành phố Ninh Hải cũng được."
"Chúng ta gặp nhau ở quán cà phê bên cạnh Chung cư Bảo Bằng, nửa giờ nữa, được không?" Giọng Hứa Gia Yên rõ ràng đã có chút khó kìm nén.
"Được." Hứa Gia Yên nhìn vào gương, đôi mắt đã trở nên đỏ hoe.
Lúc này, cô vẫn chưa biết rằng nữ cảnh sát gọi điện cho mình có mối quan hệ thân thiết với Tô Vô Tế.
Hứa Gia Yên chỉ mặc mỗi bộ đồ mát mẻ bước ra ngoài, Tô Vô Tế thấy vậy, lập tức rời mắt.
"Anh yêu à, em phải ra ngoài một lát, anh ở lại đợi em được không?" Hứa Gia Yên vừa nói, vừa cúi xuống mặc quần jean.
Cô thản nhiên, còn anh thì chỉ biết tránh nhìn cô.
"Gọi gì mà anh yêu à, đừng gọi bừa ... Cô ra ngoài làm gì vậy?" Tô Vô Tế nhìn ra ngoài cửa sổ, hỏi.
Hứa Gia Yên nói: "Có một cảnh sát họ Park muốn hẹn em gặp mặt, ở quán cà phê bên cạnh, nói chuyện về vụ án của chị Phân."
Tô Vô Tế lần này không đi theo, vẫn quay đầu không nhìn cô: "Vậy cô đi đi, nhớ cẩn thận."
Hứa Gia Yên kéo quần jean lên, che kín hông và chân trắng nõn nà: "Em nhất định phải cảm ơn người đã bắt chị Phân."
Tô Vô Tế cười: "Nếu là đàn ông bắt được bà ta, em tính lấy thân báo đáp thật
à?"
"Không đâu." Hứa Gia Yên nói.
"Ồ." Tô Vô Tế thở phào.
"Vì em đã trao thân này cho anh rồi còn gì."
Tô Vô Tế: " .. "
Sau khi Hứa Gia Yên rời đi, Tô Vô Tế nhìn quanh phòng, chỉ là một căn phòng nữ sinh bình thường, ai mà nghĩ chủ của nó là sát thủ.
Lúc này, điện thoại của Tô Vô Tế vang lên.
Anh nhìn số gọi đến, cau mày, rồi nghe máy.
"Chào, Thiên Vương Bóng Tối thân mến."
Đầu dây bên kia là giọng của một người đàn ông, nghe có chút ẻo lả, cũng có phần nhờn nhợt.
"Cái tên vớ vẩn gì thế, có chuyện thì nói nhanh, muốn gì thì nói thẳng ra." Tô Vô Tế không kiên nhẫn nói.
Bên kia nói: "Để tôi đoán xem nào, anh đang ở châu Á?"
'Đoán đúng rồi, rồi sao?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!