Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Binh Vương Mạnh Nhất : Vinh Quang Hắc Ám - Tô Vô Tế

Hai mươi tám phút sau.

Tô Vô Tế lại gọi cho Tiểu Bàng: "Nửa tiếng sắp hết rồi, xe đâu? Sao anh vẫn chưa tới đón tôi?"

Tiểu Bàng đáp: "Ông chủ, anh ra cổng khu dân cư đi, bảo vệ không cho xe vào.'

Tô Vô Tế cũng không phàn nàn: "Thôi được, bảo vệ làm việc kỹ càng cũng tốt mà.”

Tuy nhiên, khi anh đút tay vào túi, lững thững đi đến cổng khu biệt thự, thấy cảnh tượng bên ngoài, mắt tròn xoe: "Đây là cái xe anh gọi đến hả?"

Tiểu Bàng rất nghiêm túc gật đầu: "Ông chủ, anh bảo cần xe chắc chắn mà."

Tô Vô Tế ngẩng đầu, nhìn chiếc lốp xe còn cao hơn cả mình, nghiến răng: "Chắc chắn quá mức rồi đó!"

Lúc này, trước mặt anh là một chiếc xe tải hạng nặng Scania cao lớn!

Xe này nguyên bản đã có thể chở sáu mươi tấn! Mà chiếc trước mặt này còn được độ lại!

Không chỉ thế!

Phía sau xe tải này còn có hai chiếc xe kéo lớn, trên sàn xe kéo đặt hai máy xúc cần dài cỡ lớn!

Hai lỗ mũi của Tô Vô Tế phì phò, mặt mày đen kịt: "Tiểu Bàng, người ta anh hùng cứu mỹ nhân, đều cưỡi ngựa trắng, lái xe sang, đúng không?"

Tiểu Bàng: "Đúng."

Tô Vô Tế: "Thế anh từng thấy ai lái xe tải, điều khiển máy xúc đi cứu mỹ nhân chưa?"

Park Nhạn Hi cười đến mức gập cả người.

Tiểu Bàng mặt mày nghiêm túc: "Ông chủ, hai máy xúc đồng thời hoạt động, chưa đến hai giờ, chắc là có thể quét sạch nhà họ Mộ rồi."

Sếp bảo gì làm nấy luôn!

" ...... " Tô Vô Tế nhấc cánh tay, uể oải vỗ vai Tiểu Bàng: "Sao anh không gọi luôn một trăm máy xúc đến?"

"Rõ!"

Tiểu Bàng lập tức nhấc điện thoại, liên hệ với nữ quản lý chân dài của Quán Bar Hoàng Hậu, Tiêu Nhân Lôi: "Quản lý Tiêu, ông chủ nói còn thiếu chín mươi tám máy xúc, nhanh chóng điều đến."

Tieu Bang chua noi xong, Tô Vô Te đa lao đao, co thể loạng choạng, nhìn như sắp ngất xỉu.

Park Nhạn Hi lập tức tiến lên một bước, dùng vòng tay mềm mại của mình đỡ lấy Tô Vô Tế.

Thấy vậy, Tiểu Bàng hỏi: "Ông chủ, anh sao vậy, đang lo lắng cho sự an nguy của cô Mộ à?"

"Tôi đang lo lắng cho cái đầu của cậu!" Tô Vô Tế bực bội đáp lại.

Tựa vào vòng tay mềm mại, anh có chút không nỡ rời khỏi vòng tay của Park Nhạn Hi.

Tuy nhiên, thấy anh không sao, Park Nhạn Hi lập tức đẩy anh ra khỏi vòng tay đầy đặn của mình, cười nói:

'Mau đi anh hùng cứu mỹ nhân đi, dù Thiên Vũ có thể không cần, nhưng em cũng phải thể hiện thái độ chứ."

Thật như một người chị tốt lo lắng cho hôn sự của em trai.

Tô Vô Tế lườm Tiểu Bàng một cái, cong mông trèo lên ghế lái xe tải hạng nặng, mặt mày đen kịt khởi động xe.

Đạp một cái ga, chiếc Scania nổ máy ầm ầm rời đi!

Tiểu Bàng ở phía sau hét lên: "Ông chủ, tôi còn chưa lên xe!"

Tiếng của Tô Vô Tế vọng ra từ tiếng động cơ ầm ĩ: "Tiểu Bàng, chia quân làm hai đường, tôi đi nhà cũ họ Mộ, anh đi tìm Mục Trí Huy!"

Tiểu Bàng nhảy lên máy xúc, sát khí đằng đằng hét lớn: "Rõ, tìm được rồi thì chặt ra tám khúc!"

Hắn vẫn nhớ lời dặn đó!

Tô Vô Tế thò đầu ra cửa sổ, hét toáng lên: "Chặt cái quái gì! Anh lôi cổ nó về nhà họ Mộ cho tôi!"

Tuy nhiên, do tiếng động cơ của ba chiếc xe tải hạng nặng cùng nổ quá lớn, cũng không biết Tiểu Bàng có nghe thấy không!

Phía đông Hồ Vân Yên, có một khu vườn cổ điển, diện tích hơn hai trăm mẫu, chính là nhà cũ họ Mộ,

Trong nhà cũ, núi non sông nước đan xen, điêu khắc chạm trổ tinh xảo, những cây cổ thụ và chậu cảnh đều có giá trị ngất trời.

Nhà họ Mộ từng thống trị giới kinh doanh Giang Nam, trong các lĩnh vực dệt may, thương mại xuyên biên giới và bất động sản, đều từng đứng đầu. Mặc dù những năm gần đây tình hình không tốt, nhưng vẫn là con lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.

Trong mắt những người già nhà họ Mộ, bí quyết lớn nhất để gia tộc luôn phát triển chính là giữ lại cuộc đấu tranh giành quyền lãnh đạo giữa thế hệ trẻ.

Nhưng cuộc đấu tranh này dường như khiến mỗi thế hệ thành viên nhà họ Mộ trở nên xa cách tình thân.

Luc nay, trong phong nghị su nha ho Mo, bau khong khí da bị bao trum boi sự căng thẳng.

Phía trước đại sảnh, đặt ba chiếc ghế thái sư, chiếc ghế thái sư ở giữa trống không-

Chủ gia hiện tại là Mộ Thua Nghiệp, do lý do sức khoe, không tham dự cuộc họp gia đình này.

Ông lão này, luôn thương yêu Mộ Thiên Vũ nhất.

Còn hai bên ghế thái sư, lần lượt ngồi là ông hai Mộ Thừa Xương, ông ba Mộ Thừa Thịnh, hai ông lão tuổi đã cao, tuy ngày thường ít can thiệp vào công việc gia đình, nhưng vẫn giữ được tiếng nói quan trọng.

Hai bên đại sảnh, ngồi mười mấy nam nữ trung niên, đứng đầu là đại bá Mộ Sơn Hậu cùng với các nhân vật cốt lõi thế hệ thứ hai của gia tộc.

Mộ Thiên Vũ trong bộ váy trắng dài, thì cô độc đứng giữa đại sảnh, như thể đang bị cả họ đem ra xử tội.

'Phịch!"

Chú năm Mộ Húc Đống đập mạnh vào ghế, trầm giọng nói: "Mộ Thiên Vũ, có biết cuộc họp khẩn cấp hôm nay vì sao không?"

Mộ Huc Đống sau khi từ ngoại tỉnh trở về, việc đầu tiên là sắp xếp cho vợ Kiều Nguyệt Như và con trai út Mục Trí Huy đi máy bay riêng ra nước ngoài, sau đó lập tức trở về nhà cũ, ra lệnh triệu tập cuộc họp gia đình.

Mộ Thiên Vũ không hề hoảng loạn, khẽ mỉm cười: "Chú năm, chú muốn mượn cơ hội này để tước quyền tranh giành của cháu, nên mới triệu tập cuộc họp gia đình khẩn cấp, đúng không?"

Nghe vậy, sắc mặt Mộ Húc Đống lập tức trầm xuống.

"Mộ Thiên Vũ, cháu cấu kết với Tô Vô Tế, đánh trọng thương em họ, ảnh hưởng cực kỳ xấu! Thật không xứng đáng làm người nhà họ Mộ!" Mộ Húc Đống lạnh lùng nói: "Hiện tại, chú có thể giữ lại thân phận nhà họ Mộ cho cháu, nhưng phải rút khỏi cuộc tranh giành quyền lãnh đạo!"

Lại lấy việc đuổi khỏi gia tộc ra dọa mình sao?

Mộ Thiên Vũ không để ý đến Mộ Húc Đống, mà nhìn về phía hai ông lão trước mặt, nụ cười trên mặt không thay đổi: "Ông hai, ông ba, hai ông nghĩ sao, trong gia tộc có người chưa thành niên sử dụng ma túy, có phải ảnh hưởng còn xấu hơn không?"

Đôi mắt đục ngầu của Mộ Thừa Xương không thể hiện cảm xúc, nhẹ nhàng nói: "Thiên Vũ, hôm nay, không bàn đến lỗi của Trí Huy, dù sao, nó vẫn là người chưa thành niên, hôm nay chúng ta họp, chủ yếu là bàn về việc cháu cấu kết với xã hội đen đánh đập người nhà."

Thật là một chiêu tránh nặng tìm nhẹ! Ý đồ đã quá rõ ràng!

"Tô Vô Tế là xã hội đen?" Mộ Thiên Vũ dường như không để ý đến sự thiên vị rõ ràng của đối phương, cô lắc đầu: "Các người đều sai rồi, đó là hình ảnh của hắn trong mắt đa số người, nhưng không phải là con người thật của hắn."

Nghĩ đến Tô Vô Tế bị thương chồng chất, cô có một khoảnh khắc thất thần, nhưng lập tức trở lại bình thường, bề ngoai hoan toàn không lộ ra bất kỳ sơ hở nào

Mộ Húc Đống đập tay vào tay vịn ghế, quát: "Mộ Thiên Vũ, cháu nói giúp tên khốn đó như vậy, đung là không phan biệt được đung sai! Neu quyền lãnh đạo thế hệ sau rơi vào tay cháu, thì gia tộc sẽ tiêu đời!"

Còn tam gia gia Mộ Thừa Thịnh trầm giọng nói: "Thiên Vũ, tên Tô Vô Tế đó ở Lâm Châu có tiếng xấu, cháu dính dáng đến loại rác rưởi này, thật khiến chúng ta thất vọng quá."

Những bậc trung niên lần lượt lên tiếng: "Đung vậy, Mộ Thiên Vũ, cháu chỉ cần nghe lời trưởng bối, gia tộc vẫn còn chỗ cho cháu."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!