Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

 

 - Nhưng ngay cả ta cũng không ngờ, ngươi lại thực sự có gan như vậy, không ngờ thật sự đi tới một bước này, hơn nữa thật sự suýt nữa thì cứu được nàng ta, chỉ tiếc, sự kiện đó chung quy vẫn không phải sức người có thể vãn hồi, giống như chúng ta vẫn luôn hy vọng có thể chống đỡ được đại kiếp, thậm chí là vĩnh viễn hóa giải đại kiếp, nhưng thế sự không như ước nguyện, đại kiếp vẫn sẽ đến đúng hẹn, hủy diệt tất cả thế gian... 

 Nói đến đây, ánh mắt nàng ta có chút phẫn hận nhìn Phương Nguyên: 

 - Khi chống đỡ đại kiếp, tiểu Linh Nhi tự mình chủ động gánh vác trách nhiệm đó, tranh thủ hai mươi năm cho thế gian, chỉ có hai mươi năm, ngươi lại còn ở nơi này ca thán đau buồn? 

 Lời nói của nàng ta đã có chút nghiêm khắc, thậm chí là chói tai. 

 Mà Phương Nguyên nghe thấy những lời này, cuối cùng vẫn ngừng lại. 

 Hắn trầm mặc một hồi, ngẩng đầu nhìn về phía đạo cô, sắc mặt không ngờ vô cùng bình tĩnh. 

 Cười cười, hắn nói với hướng đạo: 

 - Ngươi cảm thấy ta là người thích lãng phí thời gian trên bi thương à? 

 - Ngươi... 

 Nhìn thần sắc bình tĩnh đó của Phương Nguyên, đạo cô đột nhiên ngẩn ra, trong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ dị. 

 Bất kể là nàng ta, hay là các tu sĩ của Vong Tình Đảo, bao gồm cả người của các đại đạo thống và thế gia, đều cho rằng Phương Nguyên lúc này đang rơi vào trong tình trạng bi thương, nản lòng thoái chí, cho nên mới rời xa mọi người, trốn trong hải vực mờ mịt này để chữa thương. 

 Dù sao, tất cả mọi người đều biết quan hệ thân thiết giữa Phương Nguyên và tiểu Thánh Nữ của Nam Hải Vong Tình Đảo, thậm chí còn muốn bàn chuyện hôn nhân, mà trong Long Tích lần này, Phương Nguyên cũng lập được công lao hãn mã khiến người ta khen ngợi, có thể nói là dùng hết khí lực, nhưng kết quả Nam Hải tiểu Thánh Nữ vẫn đi ra một bước này, bất kể là từ góc độ nào mà nói, sự bi thương và tuyệt vọng của Phương Nguyên cũng đều có thể lý giải. 

 Các tu sĩ không dám bức hắn quá, cũng bởi vì điểm này, cho dù những lão hồ li như bọn họ đều cảm thấy tư tình nhi nữ là chuyện rất ngây thơ, nhưng cũng suy xét tâm tình của Phương Nguyên dưới loại nỗi lòng này, bởi vậy không mạo muội đến quấy rầy. 

 Nhưng lúc này, Cửu cô lại phát hiện có thể mọi người đều nghĩ nhầm rồi. 

 Khi Phương Nguyên nói ra những lời này, vẻ mặt rất bình tĩnh, giống như một cái giếng sâu không lường được, hơn nữa nhìn ra được, hắn không phải là cố ý phủ nhận sự bi thương của mình, mà là thật sự vô cùng bình tĩnh, quan trọng hơn là, dưới thần thái bình tĩnh mà trầm mặc này, Cửu cô cảm nhận được một loại áp chế mà cho dù là nàng ta cũng có chút khiếp đảm, giống một tòa núi lửa đang đè nén. 

 - Bi thương vô vị là một loại chuyện rất lãng phí thời gian, ta không thích! 

 Phương Nguyên lắc đầu, tiếp tục nói: 

 - Ta trong khoảng thời gian này trốn ở Nam Hải, không phải vì bi thương nhàm chán gì, chỉ đang dùng thời gian này để nghiên cứu một số học vấn, đồng thời cũng nghĩ một số vấn đề, hiện giờ, cũng nghĩ xong rồi! 

 Sắc mặt Cửu cô lạnh lùng: 

 - Ngươi đang nghĩ vấn đề gì? 

 Phương Nguyên nói: 

 - Một số vấn đề rất hữu dụng! 

 Sắc mặt Cửu cô có chút lạnh lùng nhìn hắn, nhất thời không nói được gì, trước đây nàng ta cho rằng Phương Nguyên là đang đắm chìm trong bi thống, tuy không thể không phụng mệnh tới khuyên hắn, thậm chí là nói khích hắn, muốn hắn dịu đi, làm một số chính sự, nhưng khi phát hiện hắn kỳ thật không bi thống như người khác nghĩ, thậm chí còn lộ ra vô cùng bình tĩnh, dường như hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, thì lại có chút bất mãn. 

 Ở trong lòng lờ mờ cảm thấy có chút không đáng cho Lạc Phi Linh, sắc mặt tất nhiên trở nên khó coi hơn. 

 Nghĩ như vậy, thanh âm liền có chút tức giận: 

 - Tiểu Linh Nhi dù sao cũng đã ra đi, ngươi không ngờ lại không có một chút cảm giác nào? 

 Phương Nguyên trả lời vô cùng đơn giản: 

 - Nếu nàng ta chưa chết, ta cần cảm giác đó làm gì? 

 - Chưa chết... 

 Cửu cô hơi biến sắc, có chút do dự nhìn về phía Phương Nguyên: 

 - Ngươi biết? 

 - Ta không phải đồ ngốc! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!