Nghe thấy những lời của người tiếp ứng Trương Hâm, đám cường giả đều tỏ ý không có vấn đề gì, dù sao khi nhận nhiệm vụ lần này, bọn họ đã biết ở đây không thể liên lạc với bên ngoài.
Nhưng lúc này, Dương Chấn mặt mày lạnh băng, ánh mắt nhìn sang Trương Hâm lại có thâm ý khác.
Đột nhiên, Dương Chấn cười lạnh: “Người mà đại trưởng lão phái tới trước đó không phải đã chết hết rồi hay sao? Bọn họ làm sao xử lý khu vực bên rìa thế lực nhỏ được vậy?”
Trương Hâm đang lái xe, sau khi nghe thấy tiếng của Dương Chấn, bỗng ngẩng đầu nhìn gương chiếu hậu.
Sau khi ông ta nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của Dương Chấn, không khỏi hơi nhíu mày.
Nhưng Trương Hâm rất nhanh đã khôi phục nụ cười đầy nhiệt tình, giải thích: “Có thể là do đại trưởng lão chưa nói với mọi người, đại trưởng lão có lẽ muốn kiểm tra lòng gan dạ của các vị, nói càng thần bí mới càng có thể khơi gợi hứng thú của các vị cường giả!”
“Tôi có thể nói rõ cho các vị, trên thực tế trong thế lực nhỏ này không có khủng khiếp như trong tưởng tượng, nếu không tôi ở khu vực bên rìa lâu như vậy, không phải đã chết từ lâu rồi sao.
Sau đó, Trương Hâm hỏi Lưu Thế Kiệt: “Lưu đại sư, chàng thanh niên này là ai? Sao trước đây tôi chưa từng gặp? Cậu ta là đồ đệ của ngài à?”
Trương Hâm thấy Dương Chấn trẻ như vậy, căn bản không coi Dương Chấn là cường giả.
Chỉ có điều, câu hỏi vừa rồi của Dương Chấn hình như khiến ông ta không vui, sâu trong ánh mắt nhìn Dương Chấn tràn ngập ý lạnh.
Có điều, cho dù tia sắc lạnh đó vụt qua nhanh nhưng vẫn bị Dương Chấn nhìn thấy.
Hơn nữa, Dương Chấn còn từ trong ánh mắt của Trương Hâm nhìn thấy, khi anh hỏi vấn đề này, trong mắt Trương Hâm xẹt qua tia hoảng loạn, chỉ là nó đã bị ông ta che đậy rất tốt.
Lưu Thế Kiệt đã cười, nói: “Vị này là cậu Dương Chấn, tứ trưởng lão tiếng tăm lừng lẫy, sao có thể là đồ đệ của tôi chứ!”
Vốn Lưu Thế Kiệt vì Dương Chấn có chút thực lực mà cảm xúc bị ảnh hưởng nghiêm trọng, lúc này thấy người tiếp ứng cũng không biết Dương Chấn, ngược lại vừa xuống trực tiếp đã nhận ra ông ta, điều này khiến ông ta không khỏi cảm thấy đắc ý.
Trương Hâm nhìn Dương Chấn ở trong gương chiếu hậu, nói với Dương Chấn: “Ồ! Thì ra vị này là tứ trưởng lão, nghe danh đã lâu!”
Sau khi Trương Hâm biết thân phận của Dương Chấn, rõ ràng rất sốc, không nhịn được mà đánh giá Dương Chấn nhiều hơn.
Nhưng Dương Chấn chỉ cười lạnh, căn bản không đếm xỉa tới Trương Hâm, điều này khiến khóe miệng của Trương Hâm giật giật.
Dưới sự dẫn dắt của Trương Hâm, xe bus rất nhanh đã chạy vào một thành phố nhỏ ở khu vực bên rìa thế lực nhỏ, dừng ở trước cửa một khách sạn ở trung tâm thành phố.
Ở xung quanh khách sạn có mấy thành viên mặc đồng phục của đội ngũ Cửu Châu đang bảo vệ khách sạn.
Mọi người vừa xuống xe, lập tức cảm thấy không khí ở xung quanh tràn ngập hàn ý, cỗ hàn khí đó dường như không phải cái lạnh do nhiệt độ, lông trên người cũng dựng đứng hết lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!