Nghe thấy lời của Hà Thanh Long, Dương Chấn nhíu mày.
Anh đột nhiên nhớ ra cái gì đó, sát khí trên người bỗng nồng đậm hơn.
“Ông muốn giết tôi ư? Chỉ dựa vào một con súc sinh cỏn con, vẫn không xứng đâu.
Dương Chấn hừ lạnh một tiếng, tăng lực trên tay.
kiếm Thiên Tử kèm theo kiếm khí đáng sợ, vô số lần chém vào người Hà Thanh Long và Ngô Hùng Bá.
Cho dù bọn họ ra sức tránh né, bọn họ vẫn không thể tránh được công kích mạnh mẽ của kiếm Thiên Tử.
Nhưng điều khiến Dương Chấn bất ngờ là kiếm Thiên Tử đầy khủng bố khi giáng xuống người bọn họ, tuy có thể để lại những vết thương rất sâu nhưng không hề có máu chảy ra.
Hà Thanh Long bỗng cười đắc ý, nói: “Oắt con, cậu còn muốn giết chúng ta ư, ha ha ha... Cậu đừng mơ mộng hão huyền, thực lực hiện nay của tôi và Ngô Hùng Bá sớm đã đạt tới cảnh giới trường sinh, cậu không giết được chúng tôi đâu!”
Dương Chấn không đếm xỉa, chỉ là công kích đối với bọn họ càng lúc càng mạnh, anh nhân cơ hội tìm kiếm điểm yếu trên người bọn họ, thử giết bọn họ ngay lập tức.
Sau khi Dương Chấn bạo phát tu vi tới cực hạn, lúc này Mã Tuân cầm trường kiếm, tu vi cũng lập tức tăng mạnh, có tư cách đánh một trận với Hà Thanh Long và Ngô Hùng Bá.
“Phản đồ! Cẩu tặc! Các người xem tôi chặt cái đầu chó của các người đây!”
Mã Tuân tức giận mắng chửi, cơ thể nhảy vọt lên, chém mạnh xuống Ngô Hùng Bá ở trước mặt.
Thấy trường kiếm sắp bổ vào đầu của Ngô Hùng Bá, cơ thể của Ngô Hùng Bá nhanh chóng tránh được.
"Bup!"
Cuối cùng, trường kiếm trong tay Mã Tuân chém thẳng xuống đất, chém ra một rãnh rất sâu trên mặt đất, nó lan về phía hồ nước ở đằng trước, rất nhanh, trong cái rãnh đó có đầy nước.
"Ha ha ha ha..."
Ngô Hùng Bá cười điên cuồng, ông ta nhân lúc Mã Tuân nhấc trường kiếm lên, ông ta đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Mã Tuân.
Lần này, Mã Tuân phản ứng đủ nhanh, anh ta không chút do dự, khi anh ta cảm nhận được sau lưng có khí tức nguy hiểm đã ngay lập tức xoay người chém Ngô Hùng Bá ở đằng sau.
Nhưng tốc độ của Ngô Hùng Bá rõ ràng nhanh hơn, một chưởng chứa dựng tiên lực đáng sợ của ông ta đã giáng xuống lưng của Mã Tuân vào cùng thời điểm
đó.
"Bup!"
Mã Tuân chỉ cảm thấy xương cốt nội tạng trong cơ thể sắp bị vỡ hết, nhưng anh ta vẫn cắn răng, vào một giây trước khi cơ thể bị đánh bay, anh ta đã chém một kiếm mình đã tích lực từ trước xuống.
Không đợi Ngô Hùng Bá bạo phát kích thứ hai, trường kiếm trong tay Mã Tuân lao qua như một con rồng khổng lồ, cánh tay chưa kịp thu lại của Ngô Hùng Bá đã bị chém rơi xuống đất.
Ngô Hùng Bá cực kỳ tức giận, cho dù không thấy ông ta đau đớn gì nhưng nó vẫn khiến ông ta rất giận dữ, ông ta gầm lên: “Đồ khốn, cậu dám chém đứt một tay của tôi, tôi phải bẻ đầu cậu, khiến cậu thần hồn tiêu tán, cho cậu mãi mãi không được siêu sinh...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!