Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

 

Dương Chấn kéo Mã Tuân bay lên, lập tức tránh được một kích trí mạng. 

Sau đó hai người lao thẳng về phía Ngô Hùng Bá đã mất một cánh tay. 

Lúc này Ngô Hùng Bá rõ ràng có hơi sợ, ông ta tung một quyền, bạo phát sương mù màu trắng, nhìn trông rất quỷ dị, sau đó lập tức tránh ra. 

Lúc này Dương Chấn như sát thần nhập thể, sau vài lần tránh né, anh đã lao tới trước mặt Ngô Hùng Bá. 

Mã Tuân xoay người ngăn chặn Hà Thanh Long, hai tay của Dương Chấn chứa đầy linh lực, đập một chưởng vào ngực của Ngô Hùng Bá. 

Vào lúc Dương Chấn tưởng cơ thể của Ngô Hùng Bá sẽ như bay ngược ra như diều đứt dây, cơ thể của Ngô Hùng Bá lại lập tức phát ra một âm thanh trầm thấp. 

"Bup!" 

Sau âm thanh đó, cơ thể của Ngô Hùng Bá hóa thành bụi. 

Dương Chấn nhíu mày, rõ ràng rất bất ngờ. 

Nhưng lúc này anh cũng không kịp nghĩ nhiều, anh vội vàng lao tới phía Hà Thanh Long cứu Mã Tuân. 

Mã Tuân bị ép tới mức liên tục lùi lại, Hà Thanh Long thấy Dương Chấn lao tới cũng chỉ đành xoay người đi đối phó Dương Chấn. 

Dương Chấn bạo phát một cách cường thế, anh chất vấn lần nữa: “Các người rốt cuộc là ai? Nói cho tôi biết, tôi cho ông giữ lại hồn phách!” 

Khi Hà Thanh Long và Ngô Hùng Bá xuất hiện, Dương Chấn đã cảm thấy hai tên này là lạ, sau một hồi giao thủ, Dương Chấn càng chắc chắn với suy nghĩ trong lòng. 

Tuy nhiên, Hà Thanh Long vẫn kiên định nói: “Cậu mù à? Không nhìn ra tôi là ai sao? Tôi không phải đã nói rồi hay sao, tôi từ lâu đã muốn giết cậu!” 

Dương Chấn nhíu mày, thấy không hỏi được gì, anh cũng không hỏi nữa, chỉ đành tiếp tục tấn công. 

Ở một bên, còn có hỗ trợ của Mã Tuân, Hà Thanh Long rất nhanh đã không chống đỡ được nữa, ông ta bị ép tới mức liên tục lùi lại, rất nhanh ông ta đã lùi tới mép hồ. 

Vào lúc này, ánh mắt của Hà Thanh Long bỗng vụt sáng, ông ta kéo lấy Tần Nhã cách đó không xa. 

“Mẹ ơi! Hu hu... Đồ xấu xa, ông mau buông mẹ tôi ra, hu hu... 

Tiếu Tiếu lập tức bị dọa khóc thất thanh, cô bé ra sức muốn đuổi theo, nhưng bị Mã Tuân lao tới ôm lại. 

“Tiếu Tiếu, cháu bình tĩnh, chú và ba của cháu nhất định sẽ cứu mẹ cháu, cháu lao qua sẽ bị tên súc sinh đó giết đấy, cháu nghe lời đừng khóc, có chú đây rồi...” 

Mã Tuân ôm chặt Tiếu Tiếu, không ngừng an ủi Tiếu Tiếu. 

Tuy nhiên, điều khiến Mã Tuân bất ngờ là vẻ mặt Dương Chấn lúc này lại không có dao động gì hết, như kiểu không nhìn thấy cảnh tượng xảy ra trước mắt. 

Hà Thanh Long dùng Tần Nhã làm bia đỡ đạn, nhanh chóng lùi tới bên hồ nước. 

“Hôm nay tha cho các người một mạng, nhưng tôi có thể bảo đảm, cả đời cả kiếp các người không thể ra khỏi nơi này, ha ha ha... 

Hà Thanh Long đột nhiên nở nụ cười quỷ dị, sau đó ông ta xoay người nhảy về phía hồ nước, rõ ràng ông ta định tháo chạy thông qua hồ nước. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!