Vẻ mặt của Lang Vương bỗng trở nên nghiêm trọng, nét ngưng trọng trong mắt lập tức biến thành tia sợ hãi.
Chúng bất luận khủng khiếp cỡ nào, suy cho cùng cũng chỉ như Dương Chấn nói, nhiều nhất chỉ có thể tính là một linh thú có phẩm giai khá cao.
Rất nhiều loài linh thú đều sợ thiên uy.
Mà lôi điện mà Dương Chấn thi triển ở trước mắt chính là lôi điện trong thiên uy, tuy lúc này lôi điện trông không mãnh liệt lắm nhưng vẫn có thể chấn nhiếp Lang Vương.
Cho dù là lôi điện bình thường, không đủ để tổn thương tới Lang Vương có tu vi khủng khiếp như hiện nay, nhưng sự sợ hãi trong lòng nó hoàn toàn tới từ sự áp chế của huyết mạch, sự sợ hãi phát ra từ trong xương.
Lang Vương cũng nhanh chóng vận chuyển công pháp, đồng thời lạnh lùng nói với Dương Chấn: “Oắt con, nếu ngươi nghĩ chỉ dựa vào một chút lôi điện cỏn con này thì có thể giết ta, vậy ngươi ngây thơ quá rồi. Ngươi còn thủ đoạn gì nữa, tốt nhất sử dụng hết đi, nếu không ta sẽ trực tiếp giết người”
Dương Chấn đương nhiên biết rõ Lang Vương còn có thủ đoạn khác nhưng kêu anh chịu thua là chuyện không thể.
Sau đó, Dương Chấn lại thi triển một đạo linh khí cuồn cuộn hơn, rót vào trong đạo lôi điện đó.
Ngay lập tức, cả người Dương Chấn tản ra lôi điện, Thiên Tử kiếm trong tay dưới sự bao trùm của lôi điện, trông như một con rồng nhỏ với khí thế cuồn cuộn, kim quang lấp lánh.
Tuy ngoài miệng Lang Vương nói không sợ, sâu trong lòng đã rất lo lắng.
Dù sao, lôi điện mà Dương Chấn thi triển vẫn đang nhanh chóng trở nên mạnh hơn, tia lửa cũng lớn hơn vài phần, giống như một tấm lưới khổng lồ được hình thành từ lôi điện!
“Thủy Long, lên!”
Lang Vương đột nhiên gầm lên một tiếng.
“Ầm ầm!
Sau đó, cả mặt đất rung lắc kịch liệt, giống như trời đất sắp sụp đổ.
Cả hồ nước, bọt nước bắn lên cao hàng vạn trượng, xuyên thẳng lên trời.
Sau đó, ba cột nước khổng lồ dâng lên từ đằng sau Lang Vương.
Còn chưa đợi Dương Chấn nhìn rõ nó thi triển thủ đoạn gì, ba con rồng được hình thành từ nước đen xì, khí thế cuồn cuộn quấn lấy ba cái cột nước.
Ba con rồng nước sống động như thật, đầu rồng khổng lồ lũ lượt hướng về phía Dương Chấn, trong ánh mắt sắc bén tràn ngập uy nghiêm.
Tim của Dương Chấn không kìm được mà đập nhanh hơn, anh có thể cảm nhận rõ được uy lực của ba con rồng nước này.