Cao Chính Xương cau mày, tuy rằng được người khác khen thực lực rất tốt, nhưng ông ta cũng lo lắng nếu lời nói này của Mã Thế Long truyền ra ngoài thì thành Chu Tước sẽ ghi món nợ này lên người ông ta.
Cao Chính Xương vẫn đang chờ vị cường giả sau lưng thành Huyền Vũ đến, trước khi cường giả kia đến, ông ta căn bản không muốn cùng thành Chu Tước khai chiến.
Hôm nay, cũng chính là thông qua Cao Thương mới biết được Dương Chấn cũng không tiến vào thành Chu Tước, lúc này ông ta mới lập tức triệu tập tất cả mọi người đi tìm Dương Chấn.
Nếu không, nếu Dương Chấn ở thành Chu Tước, ông ta cũng không dám mạnh mẽ xông vào thành Chu Tước như vậy, ít nhất cũng phải mang theo cường giả, lén lút lẻn vào thành Chu Tước.
Để xua tan nỗi sợ hãi về thành Chu Tước trong lòng một số tông chủ, Cao Chính Xương lạnh lùng nói: “Mã tông chủ nói không sai, chỉ là một thành Chu Tước thôi, Cao Chính Xương tôi cho tới bây giờ không hề sợ hãi.
“Nếu thành Chu Tước dám khai chiến, tôi sẽ lập tức khiến thành Chu Tước biến mất khỏi trung giới cổ võ.
“Tuy nhiên, mấy tông chủ các ngươi không đủ can đảm cũng không cần phải lo lắng, bởi vì trước mắt Dương Chấn vẫn còn ở trong thành Huyền Vũ chúng ta, ngay ở phía trước cách đó không xa thôi!”
Sau khi nghe được những lời này, mấy tên tông chủ nhát gan đỏ mặt cúi đầu, nhưng thật ra cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cao Chính Xương tiếp tục đi theo địa điểm mà Cao Thương đã nói trước đó.
Cao Chính Xương vừa đi vừa quan sát xung quanh, tìm kiếm tung tích của Cao Thương, lo lắng Cao Thương sẽ không đi cùng mình.
Đã từng trải qua chuyện Mã Thế Long dẫn đám người này đi và bị Dương Chấn dọa sợ, lúc này Cao Chính Xương cũng có chút không yên lòng.
Nhưng Cao Thương đã biến mất trước khi Mã Thế Long và những người khác đến trước khi Cao Chính Xương phát hiện ra, như thể người này chưa từng xuất hiện bên cạnh ông ta vậy.
Mặc dù Cao Chính Xương rất bội phục bản lĩnh của Cao Thương, nhưng cũng rất lo lắng Cao Thương đã rời đi.
Càng đến gần vị trí của Dương Chấn, nhịp tim của Cao Chính Xương càng đập càng nhanh.
Để không bứt dây động rừng, Cao Chính Xương phất tay ra hiệu mọi người không được phát ra tiếng động, tất cả bọn họ đều nín thở, khom người, cẩn thận tiến về phía trước.
Nhưng dù vậy, Dương Chấn đang tu luyện trong sơn động gần đó vẫn phát hiện ra sự hiện diện của bọn họ.
Dương Chấn vốn đang dùng thảo dược hái được để luyện chế đan dược, vốn chỉ nghĩ rằng đã là đêm khuya, sẽ không có người nào xuất hiện ở đây, nhiều lắm cũng chỉ có một ít mãnh thú đi ngang qua thôi.
Vì dùng càng nhiều linh khí luyện chế đan dược, Dương Chấn cũng không bố trí trận pháp ở bên ngoài quá xa, chỉ bố trí ở gần xung quanh, nếu có bất kỳ mãnh thú nào đi qua, anh đều có thể lập tức phát hiện.
Kết quả, khi trời vừa tờ mờ sáng, Dương Chấn phát hiện trận pháp bố trí bên ngoài có động tĩnh.
Nếu chỉ có một động tĩnh, Dương Chấn đương nhiên sẽ hoài nghi chỉ là một con mãnh thú đi ngang qua, căn bản sẽ không để ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!