Hai mắt Dương Chấn đỏ ngầu, nhìn người và vật trước mắt đều là màu đỏ máu, trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ, đó là giết chết những thứ có thể cử động ở trước mặt.
Cho dù là một con ruồi bay qua, Dương Chấn của lúc này cũng muốn giết nó.
Các cường giả của thành Huyền Vũ bị Dương Chấn ép tới mức bắt đầu lùi lại, không ít người thậm chí dấy lên ý nghĩ bỏ chạy trong lòng, bọn họ cảm thấy cứ tiếp tục như này, rất có khả năng bọn họ sẽ bị một kiếm của Dương Chấn chém thành hai nửa.
Ngay cả Cao Chính Xương cũng có suy nghĩ này, ông ta không chắc có thể giết chết Dương Chấn hay không nhưng ông ta rất rõ, ông ta không muốn chết, nhất thời ông ta cũng không dám lao lên trên cùng.
Cao Chính Xương xảo quyệt, ông ta vừa hét to kêu những cường giả khác của thành Huyền Vũ xông lên, vừa không ngừng tung ra cám dỗ, vừa thưởng linh thạch thượng phẩm vừa thưởng đan dược.
Sau khi các cường giả khác lao lên, ông ta lùi lại, tiếp tục tìm kiếm bóng dáng của Cao Thương.
Cùng lúc đó, Cao Chính Xương còn không quên nói với Mã Thế Long: “Mã tông chủ cố lên, ông là cường giả có thực lực mạnh nhất, có khả năng lấy được đầu của tên khốn đó nhất, nếu hôm nay ông có thể giết chết cậu ta, sau này tên tuổi của ông sẽ vang danh khắp trung giới cổ võ. Mà thân phận của ông cũng sẽ cao cao tại thượng, chỉ thua Khương giới chủ, ngay cả tôi cũng chỉ có thể ngước nhìn ông...
Trong lòng Mã Thế Long chửi Cao Chính Xương là đồ cáo già, Cao Chính Xương thông minh nhưng Mã Thế Long thông minh hơn, ông ta lập tức nhìn thấu chút tâm tư đó của Cao Chính Xương, Cao Chính Xương này rõ ràng muốn Mã Thế Long ông ta đi liều mạng.
Vốn Mã Thế Long cũng chỉ muốn đánh Dương Chấn trọng thương trước, trước khi ông ta chưa biết tung tích của cây thảo dược đó, ông ta tuyệt đối không cho
phép Dương Chấn bị giết, lúc này sao ông ta có thể tin lời của Cao Chính Xương mà đi liều mạng chứ.
Đồng thời Mã Thế Long cũng biết rõ thực lực của Dương Chấn, đối với chút linh thạch và đan dược đó của Cao Chính Xương, ông ta không thèm.
Vì vậy, Mã Thế Long giữ lại thực lực của bản thân, sau khi nghe thấy lời của Cao Chính Xương, ông ta cười lạnh một tiếng rồi đáp: “Mã Thế Long tôi không có dã tâm đó, tôi tiếp tục ngồi ở vị trí tông chủ của Vạn Long Tông tôi là được rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!