Lúc này Dương Chấn thở không ra hơi, đau đớn đến mức mặt mày méo mó, nhưng lại chẳng thể làm gì khác, vì thực lực của đối phương quá mạnh.
Dù Dương Chấn có ở trạng thái đỉnh phong, muốn giải quyết Cao Thương cũng chẳng dễ dàng gì.
Bởi vì Cao Thương nhờ vào bí thuật, tu vi có thể đạt đến cảnh giới nửa bước Thiên Cảnh Thất Phẩm, trong giới cổ võ, thực lực của ông ta chỉ xếp dưới Dương Chấn, nhưng lại vượt xa tất cả những kẻ khác, gần như không có ai có thể đối phó được với ông ta.
Nhưng Dương Chấn đã đại chiến với vô số cường giả, sớm đã thương tích đầy mình, đến cả hơi thở cũng yếu ớt, làm sao có thể đối phó với Cao Thương đây.
Tên tiểu nhân bỉ ổi Cao Thương chỉ chờ đến lúc Dương Chấn mất hết khả năng chống cự mới xuất hiện để giẫm lên Dương Chấn.
Nếu đổi lại là lúc Dương Chấn ở trạng thái đỉnh phong, e rằng Cao Thương còn chẳng dám ló mặt ra.
Giờ phút này Dương Chấn có cảm giác bị một con chó bắt nạt, khiến anh bất lực vô cùng.
Dương Chấn thầm thề trong lòng, nếu hôm nay có kỳ tích mà không chết thì sau này nhất định phải tìm ra tên Cao Thương này, đánh cho ông ta một trận ra trò rồi giết ông ta.
Dám giẫm gãy chân Dương Chấn, đây vẫn là kẻ đầu tiên, dám chà đạp Dương Chấn như vậy, cũng là kẻ đầu tiên, hơn nữa lại còn là một tên có thực lực không mạnh bằng Dương Chấn.
Cao Thương đắc ý vênh váo, tiếp tục dẫm lên chân Dương Chấn, cười lạnh: "Nhóc con, ta đã cảnh báo cậu rồi, ta sẽ khiến cậu sống không bằng chết, mà đây mới chỉ là bắt đầu thôi!"
Mã Thế Long nhịn không được mà nói với Cao Thương: "Thưa ngài, hay là chờ cậu ta khai ra tung tích của bảo vật rồi hãy giết!"
Nhưng Cao Thương chẳng buồn đếm xỉa đến Mã Thế Long.
Trong mắt Cao Thương, dù trước giờ ông ta không ra mặt, nhưng ông ta vẫn là kẻ đứng trên vạn người, cả giới cổ võ này có mấy ai xứng nói chuyện với ông ta, càng không có tư cách khuyên nhủ ông ta.
Với Cao Thương, Mã Thế Long chẳng qua chỉ là một con kiến mà thôi, huống chi giờ ông ta còn đang trọng thương.
Mã Thế Long cảm thấy rất bất đắc dĩ, ông ta cực kỳ khó chịu với thái độ vênh váo của Cao Thương, dám không nể mặt ông ta như vậy cũng chẳng có mấy người, thế mà giờ ông ta chỉ có thể nuốt giận vào trong, chỉ biết âm thầm bực bội trong lòng, không dám trách mắng Cao Thương.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!