Nhìn từng gương mặt ngang ngược đầy vẻ đắc ý kia, lửa giận trong lòng Dương Chấn đã bùng lên đến đỉnh điểm.
Nhưng lúc này ngoài việc vùng vẫy yếu ớt, Dương Chấn không thể làm gì được đám người trước mặt.
Cao Thương cười lạnh một tiếng, ông ta có thể e sợ Dương Chấn khi đang ở trạng thái đỉnh cao, nhưng đối với Dương Chấn hiện tại, Cao Thương chẳng hề kiêng dè chút nào.
Cao Thương lại cố ý dịch chân trên đùi Dương Chấn, rồi tiếp tục dồn sức đạp gãy xương chân anh, vừa cười đầy thú vị vừa nói: “Nhóc con, ta muốn xem xương cậu cứng hay cái miệng cậu cứng hơn, nếu cậu còn không khai ra tung tích của những bảo vật đó, ta sẽ nghiền nát từng tấc xương trên người cậu!"
"Cậu không chỉ phải chịu nỗi đau kéo dài, mà cuối cùng ngay cả hồn phách cũng sẽ tiêu tán, còn những người bên cạnh cậu cũng sẽ chịu chung số phận, ta nghe nói cậu còn có vợ và con gái, cậu rất yêu thương bọn chúng, phải không? Đến lúc đó ta sẽ tiễn bọn chúng xuống dưới để đoàn tụ với cậu, ha ha ha ha.."
Cao Thương rất tận hưởng khoảnh khắc này, cái cảm giác giẫm đạp lên kẻ mạnh hơn mình, vừa nói, ông ta vừa xoay xoay bàn chân.
Đột nhiên, Cao Thương phát hiện dù mình có giẫm thế nào cũng không thể làm gãy xương chân Dương Chấn.
Ánh mắt Cao Thương lập tức lạnh lẽo, nhấc chân lên rồi giẫm xuống thật mạnh.
"Ram!"
Ngay khoảnh khắc Cao Thương nhấc chân lên, Dương Chấn cũng vung một quyền, đập mạnh vào bàn chân Cao Thương!
Ngay lúc bị giẫm gãy một chân, linh khí trong cơ thể Dương Chấn đã dần hồi phục, bây giờ anh dốc toàn bộ linh khí còn lại, bộc phát một đòn cuối cùng!
Cao Thương bị đánh một cái không kịp đề phòng, ông ta vốn không ngờ rằng Dương Chấn vẫn còn sức đánh trả, nãy giờ cũng chẳng hề đề phòng, bị Dương
Chấn tung một cú đấm thẳng xuống đất, văng ngược ra xa ba bốn mét.
Thấy cảnh này, mọi người có mặt đều sững sờ, mức độ khủng khiếp của Dương Chấn vượt ngoài tưởng tượng của họ.
Đổi lại những võ giả khác, nếu bị bao nhiêu cao thủ vây công như vậy, e rằng đã bị hành hạ đến chết từ lâu, nhưng đến lúc này Dương Chấn vẫn có thể bộc phát phản công!
Tuy nhiên linh khí của Dương Chấn đã quá yếu, chỉ có thể đánh Cao Thương văng ra ngoài, làm xương bàn chân ông ta nứt nhẹ chứ không trực tiếp làm gãy.
Cao Thương ngã lăn ra đất, đau đớn nghiến răng trợn miệng, ông ta nằm mơ cũng không ngờ, tính mạng Dương Chấn đang nằm trong tay mình lại có thể làm mình bị thương.
Sắc mặt Cao Thương lúc đỏ lúc trắng, trong lòng cảm thấy vô cùng nhục nhã, lẽ ra ông ta phải oai phong lẫm liệt, trấn áp toàn trường, vậy mà giờ lại bị một kẻ trọng thương đánh ngã!
Cảm thấy mất hết thể diện, ánh mắt Cao Thương nhìn Dương Chấn ngày càng lạnh lẽo, sát khí bốc lên ngùn ngụt.
Cao Thương nghiến răng nghiến lợi: "Cái tên súc sinh này, dám đánh lén ta! Xem ra cậu đang muốn chết thật rồi!"
Lúc này Dương Chấn cũng chỉ có thể dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Cao Thương, nhưng anh không còn sức để bò dậy, vẫn nằm rạp trên đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!