Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Lúc này, Dương Chấn đã triệt để mất đi ý thức, Cao Thương đấm đến mức nắm đấm suýt nữa rách toạt, cơn giận trong lòng ông ta mới nguôi ngoai phần nào. 

Mã Thế Long còn định nói gì đó nhưng bị Cao Chính Xương ngăn cản. 

Cao Chính Xương liên tục khuyên ông ta giết Dương Chấn trước rồi trực tiếp đến thành Bạch Hổ lấy bảo vật, còn nói thành Bạch Hổ mất đi Dương Chấn thì rất dễ bị tiêu diệt. 

Mã Thế Long không nghe lọt tai, lúc trước khi đối phó Dương Chấn, Mã Thế Long vốn nghĩ chỉ dựa vào mấy cường giả bên mình là đã đủ để giải quyết Dương Chấn, thậm chí không cần đến các cường giả khác của thành Huyền Vũ ra tay. 

Kết quả sau khi đối mặt, không những chính bọn họ bị trọng thương mà ngay cả các trưởng lão trong tông môn cũng bị giết sạch, coi như còn sống thì cũng bị thương nặng đến mức đi đứng không nổi, chứ đừng nói gì đến tiếp tục chiến đấu. 

Mã Thế Long hiểu rất rõ lúc này Vạn Long Tông của bọn họ đã không còn khả năng đối đầu với thành Bạch Hổ nữa, mà Dương Chấn chỉ lấy sức mạnh một mình lại gây ra hậu quả nặng nề đến thế. 

Nhưng mặc kệ Mã Thế Long có lo lắng thế nào, Cao Thương cũng không nể mặt ông ta, càng không có ý định tha cho Dương Chấn. 

Thấy Dương Chấn sắp chết rồi, Cao Thương túm lấy cổ áo Dương Chấn bằng một tay, tay kia nắm lấy ống quần anh rồi nhấc bổng lên. 

"Chẳng phải cậu rất ngông cuồng à, giờ thì tiếp tục ngông cuồng cho ta xem nào! 

Cao Thương gầm lên giận dữ, rồi thẳng tay nện mạnh Dương Chấn xuống đất. 

Xương cốt trong người Dương Chấn lập tức phát ra tiếng răng rắc, nhưng Cao Thương vẫn chưa hả giận, lại nhấc lên rồi đập xuống mấy lần nữa. 

Nhìn thấy cảnh này, Mã Thế Long cũng hoàn toàn tuyệt vọng, trong mắt ông ta, Dương Chấn lúc này chắc chắn phải chết, còn tung tích của cây thuốc kia e là đã chìm xuống đáy biển, ông ta chẳng còn hy vọng gì vào việc có thể tìm thấy nó trong phủ thành chủ thành Bạch Hổ. 

Một phần vì ông ta không tin Dương Chấn lại dám đem một cây thuốc quý giá như vậy cất trong phủ thành chủ, phần khác là do sau tổn thất lần này, Vạn Long Tông đã không còn đủ sức để tấn công phủ thành chủ thành Bạch Hổ nữa. 

Mã Thế Long nhìn về phía Dương Chấn, ánh mắt vô hồn, trong lòng rối bời, ông ta từng vô số lần tưởng tượng cảnh khiến Dương Chấn trọng thương rồi tự tay ép hỏi Dương Chấn tung tích cây thuốc. 

Kết quả, bây giờ Dương Chấn lại đang bị kẻ khác hành hạ, đến cơ hội hỏi cũng không có. 

Rõ ràng, bao nhiêu năm tâm huyết của Mã Thế Long coi như đổ sông đổ biển, ngay cả cha ông ta năm xưa cũng không nỡ luyện hóa cây thuốc đó, để lại cho ông ta, kết quả lại bị người ta cướp mất ngay trước mắt. 

Mã Thế Long chỉ biết than thầm với tổ tiên, lòng đầy ân hận. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!