Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

 

Sau khi nghe lời Dương Chấn nói, Lưu Ngữ Yên lập tức hiểu ra, cô không nhịn được mà bật cười thành tiếng. 

Lưu Ngữ Yên nghĩ đến nhiều khả năng khác nhau, nhưng cô không ngờ nguyên nhân lại như thế. 

Nhưng ngay sau đó, Lưu Ngữ Yên không còn cười nổi nữa, khuôn mặt xinh đẹp của cô lại đỏ bừng lên, bởi vì cô đột nhiên nhận ra hiện tại Dương Chấn không thể rời khỏi giường, mà Lưu Vũ Hàng cũng không có ở đây cho nên cũng không thể giúp gì được. 

Nếu bảo cô giúp đỡ, cô sẽ rất xấu hổ và không muốn giúp. 

"Cái này. . . tôi, vậy thì. . . tôi phải làm sao? Tôi. . . tôi... 

Nhìn biểu cảm đau khổ của Dương Chấn, Lưu Ngữ Yên cũng muốn giúp anh, nhưng lại không biết làm sao, lập tức cảm thấy bối rối, lắp bắp hồi lâu, nhưng vẫn không nghĩ ra được cách giải quyết tốt. 

Chưa đợi Dương Chấn kịp nói gì, Lưu Ngữ Yên vội vàng hỏi: "Tiểu Hàng chắc sắp về rồi, anh. .. anh có thể chịu thêm một chút nữa không?" 

Dương Chấn lập tức cảm thấy không biết làm sao, anh đã cố gắng đến mức toàn thân đau nhức, gần như không thể nói được, chỉ có thể lắc đầu. 

Lưu Ngữ Yên vô cùng sốt ruột, cuối cùng nghĩ ra một cách, nói với Dương Chấn: "Anh cứ nằm trên giường đi, đợi Tiểu Hàng trở về, tôi sẽ nghĩ cách đổi ga trải giường cho anh!" 

Nghe vậy, Dương Chấn hơi sững sờ, nhưng anh lập tức kiên quyết lắc đầu, khi có một người phụ nữ ở đây, anh không thể làm được những việc như trực tiếp đi tiểu trên giường, trừ khi anh không nhịn nổi nữa. 

Lúc này, ánh mắt Dương Chấn đột nhiên nhìn về phía cửa, nơi đó có một chiếc bình, anh lập tức kích động, như thể nhìn thấy một cọng rơm cứu mạng. 

Dương Chấn lập tức đưa tay chỉ chiếc bình ở cửa, đó rõ ràng là cái bộ của Lưu Vũ Hàng: "Nhanh. . . nhanh mang cái bộ đó lại đây!" 

Lưu Ngữ Yên vô thức nhìn sang, lập tức hiểu ra: "Sao lại quên mất chuyện này chứ!" 

Lưu Ngữ Yên vừa lúng túng lẩm bẩm, vừa chạy nhanh về phía cửa, giúp Dương Chấn mang cái bô đến: "Anh. . . anh tự làm được không?" 

Vẻ mặt Dương Chấn đượm buồn, nghĩ thầm nếu mình không làm được thì sao? Cũng không thể nhờ người khác giúp được, vì vậy không ngần ngại gật đầu: "Được, cô ra ngoài đợi đi!" 

Gương mặt xinh đẹp của Lưu Ngữ Yên đỏ bừng, vội vã bước ra khỏi căn nhà tranh. 

Lập tức, Dương Chấn cảm thấy vô cùng thoải mái, anh chưa bao giờ thấy nhẹ nhõm như vậy. 

Rất nhanh, điều này làm Dương Chấn cũng cảm thấy cực kỳ bực bội, anh không ngờ một ngày nào đó mình lại rơi vào tình trạng này. 

Mà người gây ra tất cả những chuyện này đều là đám người ở thành Huyền Vũ. Dương Chấn không khỏi siết chặt nắm đấm. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!