Dương Chấn biết mình không có tu vi, cho dù trước kia anh có thể tùy ý đi vào khu rừng đáng sợ hơn như này, nhưng hiện nay tuyệt đối không thể sơ ý, vậy nên trước khi đi vào rừng, anh đã chuẩn bị từ trước một chiếc gậy rất to.
Không ngờ anh mới đi vào trong rừng chưa bao lâu, chiếc gậy này đã được dùng tới.
"Bup!"
Sau khi đập mạnh chiếc gậy về phía sau, ngay lập tức vang lên một tiếng bụp rất lớn.
Dương Chấn bị một cỗ lực lượng cực lớn truyền ra từ trong chiếc gậy, trực tiếp làm cho anh loạng choạng lùi về sau mấy bước.
Đợi sau khi Dương Chấn đứng vững, anh đã nhìn rõ thứ sau lưng anh.
Thì ra là một con trăn khổng lồ, kích cỡ của nó còn to hơn eo của Dương Chấn một chút.
Cả người Dương Chấn toát mồ hôi, sợ hãi vô cùng, anh rất rõ, vừa rồi chỉ cần anh sơ ý một chút hoặc trong tay không có vũ khí, lúc này chắc chắn anh đã vào trong bụng của con trăn khổng lồ này.
Lúc này, con trăn khổng lồ bị anh đánh một gậy vào bụng, nó cũng đơ ra một lúc, nhưng đôi mắt sắc bén vẫn nhìn chằm chằm Dương Chấn, trong đêm tối đen kịt, tản ra hai điểm sáng màu xanh lè, không ngừng thè lười về phía Dương Chấn.
"Xit xit xit..."
Trong miệng trăn khổng lồ không ngừng phát ra âm thanh cảnh cáo với Dương Chấn, rõ ràng nó cảm thấy rất tức giận trước hành vi đánh nó của Dương Chấn vào vừa rồi.
Dương Chấn sao có thể chiều con trăn khổng lồ này, nếu anh ở trong trạng thái đỉnh phong, Dương Chấn nhổ bãi nước bọt cũng đủ để tiêu diệt con trăn khổng lồ này.
Tuy hiện nay anh không còn tu vi, nhưng khí thế hung tàn của Dương Chấn vẫn tồn tại.
Dương Chấn hoạt động cánh tay bị chấn tê, vào lúc con trăn khổng lồ há to cái miệng đỏ lòm, phát động tấn công với anh, anh trực tiếp vung gậy, cuối cùng đập mạnh vào đầu con trăn khổng lồ.
"Bup"
Lại một âm thanh trầm thấp vang lên, chiếc gậy rơi chính xác vào đầu của con trăn khổng lồ, chiếc gậy lập tức gãy thành hai nửa, con trăn khổng lồ cũng bị đập cho choáng váng đầu óc, cảm nhận được sự mạnh mẽ của Dương Chấn, nó muốn nhanh chóng rời đi.
Dương Chấn đâu cho con trăn khổng lồ cơ hội, thứ này đáng sợ như vậy, hơn nữa có thù tất báo, một khi để nó chạy thoát, sau này không tìm được Dương Chấn anh, vậy chắc chắn sẽ nó tấn công những người khác của Thần Dược Cốc.
Tuy Dương Chấn không phải chúa cứu thế nhưng vẫn có nhân tính, huống hồ trong Thần Dược Cốc còn có hai ân nhân cứu mạng của anh, bọn họ thường xuyên vào núi hái thuốc, Dương Chấn không hy vọng bọn họ bị con trăn khổng lồ này điên cuồng báo thù.
Vì vậy, Dương Chấn lao qua như mũi tên bay, trực tiếp nhảy lên đầu của con trăn khổng lồ, dùng nắm đấm to như bao cát, bắt đầu điên cuồng đấm vào đầu của con trăn khổng lồ.
Con trăn khổng lồ rất đau đơn, nó điên cuồng uốn éo cơ thể, hất mạnh đầu, muốn nhanh chóng hất bay Dương Chấn.
“Bụp! Bụp! Bụp...
Con trăn khổng lồ thấy không hất được Dương Chấn, nó trực tiếp mang theo Dương Chấn xuyên nhanh trong rừng, đồng thời điên cuồng đụng vào cây và tảng đá lớn ở bên cạnh.
Vết thương của Dương Chấn mới khôi phục chưa được bao lâu, anh bị chấn đau, may mà Dương Chấn sở hữu Tiên Thiên Đạo Thể, về sau còn từng bị nhốt ở trong Cửu Long Thần Lô luyện chế, nhục thân cực kỳ mạnh.