Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

 

Dương Chấn cũng lo lắng sẽ dọa đến Lưu Ngữ Yên, nên giải thích tiếp, nói mình chỉ giết chết một con dã thú, không hề đi tìm Nhị Trụ. 

Lưu Ngữ Yên vẫn khá tin tưởng Dương Chấn, cuối cùng không hỏi thêm gì nữa, muốn giúp Dương Chấn giặt đồ, nhưng bị Dương Chấn từ chối, nói sáng mai mình sẽ tự giặt. 

Sáng sớm ngày hôm sau, Nhị Trụ quả nhiên lại đến nhà Lưu Ngữ Yên. 

“Tên kia, mày....mày làm gì Ngữ Yên và những người khác rồi? Mày...tao giết chết mày!” 

Nhị Trụ vừa đi đến cửa nhà, nhìn thấy Dương Chấn ôm một đống quần áo dính máu từ trong phòng đi ra. 

Bởi vì tối hôm qua Nhị Trụ nói sẽ đến giám sát Dương Chấn, nên sáng sớm không thèm quan tâm đến sự ngăn cản của ba mẹ, không đi hái thảo dược với họ mà đi thẳng đến nhà Lưu Ngữ Yên. 

Nhị Trụ trở về nhà, cả đêm không ngủ được, sự xuất hiện của Dương Chấn khiến anh ta cảm nhận được nguy cơ chưa từng có, anh ta vô cùng lo lắng Dương Chấn sẽ làm hại Lưu Ngữ Yên đơn thuần, lương thiện. 

Nhưng Nhị Trụ không ngờ, sáng sớm đến nhà Lưu Ngữ Yên lại không nhìn thấy Lưu Ngữ Yên thường dậy vào giờ này để đi hái thuốc, mà nhìn thấy Dương Chấn ôm một đống quần áo dính máu. 

Nhị Trụ đầu óc đơn giản, lập tức hiểu nhầm, cho là Dương Chấn chắc chắn đã làm hại Lưu Ngữ Yên và Lưu Vũ Hàng, anh ta vội vàng quay đầu lại, đi tìm chiếc liềm ở trước cửa nhà Lưu Ngữ Yên. 

Kết quả, chiếc liềm cũng đã biến mất, điều này khiến Nhị Trụ càng thêm chắc chắn Dương Chấn đã làm hại Lưu Ngữ Yên. 

Trong lúc cấp bách, Nhị Trụ chỉ có thể nhặt một hòn đá ném về phía Dương Chấn. 

“Nhị Trụ, dừng tay! Dừng tay.... 

Đúng lúc này, trong phòng đột nhiên vang lên tiếng hét ngăn cản của Lưu Ngữ Yên. 

Hóa ra, tối qua Lưu Ngữ Yên nhìn thấy cả người Dương Chấn toàn là máu, trong lòng luôn cảm thấy bất an, nên sáng mới ngủ quên. 

Lưu Ngữ Yên bị tiếng hét lúc nãy của Nhị Trụ làm cho tỉnh giấc, vội vàng mặc quần áo, chạy ra ngoài. 

Thấy Lưu Ngữ Yên vẫn bình an vô sự, Nhị Trụ mới cảm thấy yên tâm, vội vàng ném hon đá trong tay đi, ngại ngùng xoa gáy: “Ngữ Yên, em không sao chứ? Tên này có làm hại em không? Tôi cứ nghĩ anh ta...” 

Lưu Ngữ Yên không khỏi thở dài, cô ta biết Nhị Trụ đối xử rất tốt với cô ta, nhưng đầu óc của Nhị Trụ làm cô ta rất bất lực. 

Sau đó, Lưu Ngữ Yên gọi Lưu Vũ Hàng dậy, hai chị em cầm mấy cái bánh bao chay, vừa ăn vừa đi vào núi hái dược liệu. 

Dương Chấn rất muốn đi hái dược liệu cùng với hai chị em, khổ nỗi sau khi trời sáng, người ở Thần Dược Cốc đều đi vào núi để hái dược liệu. 

Nên, Dương Chấn giặt sạch quần áo bị dính máu xong, đi vào nhà để thử tu luyện. 

Dương Chấn buông bỏ mọi tạp niệm trong lòng, khai triển chiến thần quyết. 

Dương Chấn rất ngạc nhiên vì lần này lại có chút linh khí thoắt ẩn thoắt hiện, muốn tập trung trước mặt anh, mặc dù không thành công, nhưng đây cũng là một sự khởi đầu tốt. 

Dương Chấn vô cùng kích động. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!