Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Nghĩ thôi cũng biết, người sở hữu được miếng ngọc bội này, thân phận phải cao quý cỡ nào. 

Ngay cả những đại tông môn đó, cũng không thể nào đưa nửa miếng của song ngọc bội quý giá thế này cho người ngoài không chung huyết thống của mình. 

Vì vậy Dương Chấn khẳng định, nửa còn lại của song ngọc bội này nhất định nằm trong tay người anh chị em ruột thật sự của Lưu Ngữ Yên. 

Chỉ là hiện tại, Dương Chấn vẫn chưa biết, người đó là ai. 

Về thân thế của Lưu Ngữ Yên, Dương Chấn càng lúc càng cảm thấy tò mò. 

Vì anh có thể khẳng định một điều, Lưu Ngữ Yên tuyệt đối không đơn giản chỉ là một cô gái trong Thần Dược Cốc. 

Nếu thật sự là con cháu trong Dược Thần Cốc thì không thể nào có được miếng ngọc bội thần kỳ như này, càng không thể nào có cơ hội trong sinh. 

Dù sao, ngay cả Dương Chấn cũng cực kỳ thích miếng song ngọc bội thần kỳ này. 

Điều quan trọng nhất là, ngay từ lần đầu gặp chị em Lưu Ngữ Yên và Lưu Vũ Hàng, anh đã cảm thấy cả hai không giống nhau, hoàn toàn có thể nói là không giống một tí nào. 

Tuy cả hai đều ưa nhìn, nhưng mỗi người có nét riêng biệt rõ rệt, dù cho gen của ba mẹ bọn họ có không ổn định thế nào đi nữa thì giữa hai chị em bọn họ cũng sẽ không thể khác nhau nhiều đến vậy. 

Chỉ có điều, lúc đó Dương Chấn cũng chỉ cho rằng mình nghĩ quá lên, nên cũng không suy nghĩ thêm. 

Cho đến sau này, khi hàng loạt chuyện kỳ lạ xảy ra, đầy rẫy nghi vấn, anh mới buộc phải nghi ngờ lần nữa, hai người này chắc chắn không phải chị em ruột. 

Chẳng qua, bọn họ không biết mà thôi. 

Hiện giờ, Dương Chấn cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, chuyện thân thế và gia tộc của Lưu Ngữ Yên, anh cũng không đủ sức để điều tra thay cô ta. 

Dương Chấn biết, chỉ cần giữ kỹ miếng ngọc bội thần kỳ này thì bí mật về thân thế của cô ta chắc chắn sẽ được hé lộ vào một ngày nào đó. 

Lúc này, cảm xúc của Lưu Ngữ Yên cũng rất kích động, Dương Chấn không dám nói thêm gì nữa, sợ làm cô tổn thương. 

Dù là ai đi nữa, khi nghe người khác bảo mình không phải con ruột trong nhà, cũng khó tránh khỏi sụp đổ tinh thần. 

Dương Chấn lập tức xoa dịu cảm xúc của Lưu Ngữ Yên: “Vừa rồi tôi chỉ nói linh tinh thôi, đoán bừa ấy mà, cô đừng để bụng nhé!” 

Lưu Ngữ Yên khẽ gật đầu, tuy ngoài miệng thì không chịu tin, nhưng trong lòng... 

Cũng bắt đầu dấy lên một tia nghi ngờ mơ hồ. 

Dương Chấn không nói gì thêm, lập tức vận chuyển linh khí để hồi phục. Sau một đêm luyện chế dài đằng đẵng, hiện tại anh đã kiệt sức. 

Lưu Ngữ Yên cũng không hiểu anh đang làm gì, mà bản thân cô ta cũng không còn tâm trí để thắc mắc. Lúc này cô ta cũng không quấy rầy Dương Chấn, chỉ ngoan ngoãn đứng bên cạnh Dương Chấn, trong đầu cố hết sức hồi tưởng lại ký ức thời thơ ấu, hy vọng tìm ra chút manh mối. 

Cô ta nghĩ rất lâu, nhưng ký ức lúc nhỏ vẫn mờ nhạt. Điều duy nhất cô ta nhớ rõ, là tình yêu thương mà ba mẹ dành cho cô ta, đối đãi với cô ta, không giống đứa con được nhặt về. 

Sau một hồi tu luyện, Dương Chấn cũng hồi phục kha khá, lúc này mới đứng dậy. 

Lưu Ngữ Yên cũng lập tức đứng lên, hỏi: “Tiểu Hàng đâu rồi?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!