Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Chưa đợi Lưu Vũ Hàng mở miệng xin lỗi, Dương Chấn đã xoa đầu cậu ta, mỉm cười nói: “Được rồi! Không cần giải thích, anh Chấn hiểu mà!” 

Lưu Vũ Hàng ngượng ngùng vô cùng, trong lòng vẫn thấy rất buồn. 

Dương Chấn đã nhiều lần giúp đỡ bọn họ, vậy mà cậu lại hiểu lầm anh, điều đó khiến cậu cảm thấy vô cùng có lỗi. 

Dương Chấn tất nhiên sẽ không chấp nhặt với một đứa trẻ, dù sao ở vào hoàn cảnh ấy, ai cũng dễ hiểu lầm. 

Đối với Dương Chấn mà nói, việc Lưu Ngữ Yên tỉnh lại mới là điều quan trọng nhất. 

“Ngữ Yên! Ngữ Yên, là cô sao? Cô đang ở đâu?” 

Vào lúc này, Nhị Trụ cũng nghe thấy giọng của Lưu Ngữ Yên, lập tức vô cùng kích động. 

Tên này, tối qua quá lo cho tình trạng của Lưu Ngữ Yên tối qua, cứ muốn lao vào phòng, kết quả bị luồng nhiệt làm tổn thương mắt dẫn đến mù tạm thời. 

Ngay khi vừa khôi phục thần trí lại, việc đầu tiên hiện lên trong đầu Nhị Trụ chính là Lưu Ngữ Yên. 

Kết quả là anh ta lập tức nghe thấy tiếng của Lưu Ngữ Yên, khiến anh ta vô cùng kích động, thậm chí khó tin rằng đây là thật. 

Lưu Ngữ Yên vội vàng đáp: “Nhị Trụ, là tôi, tôi không sao rồi, anh Chấn đã cứu tôi. Anh... mắt của anh sao rồi? 

Lưu Ngữ Yên lập tức nhận ra điều bất thường, chỉ thấy đôi mắt của Nhị Trụ đỏ bừng, tay quơ loạn xung quanh, bước đi loạng choạng, trông hệt như người bị mù. 

Nhị Trụ là một người anh rất tốt, thấy anh ta ra nông nỗi này, Lưu Ngữ Yên cũng lo lắng không yên. 

Sau khi xác nhận Lưu Ngữ Yên vẫn còn sống, anh ta vô cùng kích động, vui vẻ nói: “Cô không sao là tốt rồi! Tôi tưởng tên khốn Dương Chấn đã giết cô, sắp hù chết tôi, cô còn sống là tốt rồi!” 

Dương Chấn vốn đang định rời đi, lúc này cũng chú ý đến tình trạng của Nhị Trụ, lập tức đi tới bên cạnh Nhị Trụ. 

Chỉ sau một phen kiểm tra đơn giản, Dương Chấn đã nhìn ra vấn đề ở đôi mắt của Nhị Trụ, may là không nghiêm trọng, anh nhẹ nhàng vận một luồng linh khí, khẽ điểm vào mắt của Nhị Trụ. 

Ngay giây tiếp theo, đôi mắt đỏ rực của Nhị Trụ lập tức tan hết tia máu, trở lại bình thường. 

“Tôi... tôi có thể nhìn thấy rồi, tôi có thể nhìn thấy rồi, mắt của tôi khỏi rồi... 

Nhị Trụ đột nhiên phát hiện đôi mắt mình đã sáng lại, mừng rỡ hét toáng lên, hoàn toàn không biết đó là do Dương Chấn đã ra tay chữa trị. 

Lúc này Dương Chấn đã kéo xích, dắt Mã công tử rời khỏi Thần Dược Cốc. 

Mọi người thấy Lưu Ngữ Yên không những chết đi sống lại, mà đôi mắt của Nhị Trụ cũng được chữa khỏi trong chớp mắt, lập tức cảm thấy vô cùng kính phục Dương Chấn. 

Mang theo tâm lý xem náo nhiệt, bọn họ lập tức dè dặt theo sau Dương Chấn. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!