Cùng với một tiếng “bốp” giòn giã, Nhị Trụ lập tức ngã xuống bất tỉnh.
Mọi người chứng kiến cảnh này đều sững sờ, trợn mắt há mồm.
Không ai ngờ được, Dương Chấn lại ra tay ngay khi chưa nói được mấy câu.
Ánh mắt Dương Chấn lạnh như băng quét qua đám dược nông: “Nếu không muốn chết thì biến hết đi!”
Nghe thấy lời anh, đám dược nông như được đại xá, lập tức đứng bật dậy, cắm đầu bỏ chạy.
Khi bọn họ đang tháo chạy, Dương Chấn lại lạnh lùng lên tiếng: “Từ nay về sau, ai còn dám bắt nạt Ngữ Yên, Tiểu Hàng hay Nhị Trụ, tôi sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết!”
Đám dược nông nào còn dám cãi lại nửa câu, đám người Mã Thế Long chính là ví dụ sống động nhất.
Mã Thế Long vì đắc tội với mấy người Lưu Ngữ Yên, kết cục ra sao bọn họ đều tận mắt chứng kiến. Đừng nói dám bàn tán, bọn họ còn chẳng dám nghĩ đến việc bị đối xử như thế.
Giờ đây, cho dù có người dùng linh thạch mua chuộc bọn họ hại mấy người Lưu Ngữ Yên, bọn họ cũng tuyệt đối không dám ra tay.
Ở trong lòng bọn họ, Dương Chấn đã trở thành một con ác ma.
Lý do Dương Chấn không đuổi đám dược nông ngay từ đầu trận chiến, chính là để bọn họ tận mắt trải nghiệm cảm giác cầu sống không được cầu chết không xong, từ đó sinh lòng sợ hãi mà không dám gây tổn thương cho đám người Lưu Ngữ Yên nữa.
Bọn dược nông vừa lớn tiếng cam đoan sẽ không dám đắc tội với đám người Lưu Ngữ Yên nữa, vừa cắm đầu bỏ chạy thục mạng.
Còn về những kẻ phản bội còn sót lại, Dương Chấn ra lệnh cho bọn họ đứng yên tại chỗ chờ xử lý.
Còn Dương Chấn thì tay trái xách Nhị Trụ bị anh đánh ngất, tay phải xách thi thể của ba mẹ Nhị Trụ.
Sau đó, mấy người trực tiếp đi đến nhà Nhị Trụ.
Dương Chấn kêu Lưu Vũ Hàng đi gọi thêm dược nông đến, phụ giúp lo hậu sự cho ba mẹ Nhị Trụ.
Mà Dương Chấn lại kiểm tra lại cả người cho Nhị Trụ.
Sự thay đổi của Nhị Trụ quá nhanh, hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Dương Chấn.
Anh còn chưa rời khỏi, Nhị Trụ đã hóa thú ngay trước mắt anh, Dương Chấn không dám tưởng tượng nếu sau này anh quay về trung giới cổ võ, mà thể chất thú đạo của Nhị Trụ hoàn toàn thức tỉnh thì Thần Dược Cốc sẽ gặp tai họa kinh hoàng thế nào.
Những người khác có chết cũng chẳng sao, điều quan trọng là anh tuyệt đối không thể để chị em Lưu Ngữ Yên xảy ra chuyện.
Lưu Ngữ Yên đứng bên cạnh, lo lắng tột độ: “Anh Chấn, Nhị Trụ còn có thể hồi phục bình thường được không? Chẳng lẽ anh ta sẽ mãi như vậy sao?”
Dương Chấn lắc đầu, thở dài: “Chưa thể chắc chắn, với thực lực hiện tại của tôi, có lẽ chưa thể giúp cậu ta hồi phục hoàn toàn.
Ban đầu, Dương Chấn vẫn nghĩ chỉ cần anh đột phá đến Nguyên Anh Kỳ là có thể giải quyết phần lớn mọi chuyện.
Nhưng giờ khi đối mặt với tình trạng dị biến kỳ lạ của Nhị Trụ, Dương Chấn mới nhận ra tu vi của mình vẫn còn quá yếu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!