Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Thấy vẻ mặt kiên định và chân thành của Nhị Trụ, Dương Chấn có phần bất ngờ, nhưng anh vẫn lập tức nói: “Cậu nói đi” 

Lúc này Nhị Trụ mới gật đầu, nói với Dương Chấn: “Tôi biết anh cũng sắp rời khỏi Thần Dược Cốc, tôi muốn cầu xin anh, dẫn tôi rời khỏi nơi này!” 

Lần này, không chỉ Dương Chấn, ngay cả Lưu Ngữ Yên cũng trợn mắt sững sờ. 

Trước đây, mỗi lần Nhị Trụ tới tìm chị em Lưu Ngữ Yên và Lưu Vũ Hàng, anh ta đều nói dù có cơ hội rời khỏi Thần Dược Cốc, anh ta cũng không đi, chỉ muốn sống cả đời ở đây, ở bên ba mẹ và chị em bọn họ là đủ rồi. 

Vậy mà lần này, Nhị Trụ lại chủ động đề nghị muốn rời đi. 

Dương Chấn thực sự sửng sốt, anh nhận ra, từ sau khi Nhị Trụ đeo mười chuỗi phật châu kia, tính cách của anh ta đã chững chạc hơn hẳn, không còn là kẻ ngốc nghếch chậm chạp và chất phác như trước nữa. 

Trong lòng Dương Chấn không khỏi mừng thầm, anh vốn cũng định đưa Nhị Trụ đi, vốn còn đang lo Nhị Trụ không chịu rời đi với anh thì phải làm sao, nhưng để Nhị Trụ ở lại đây thì anh lại không yên tâm. 

Giờ đây Nhị Trụ đã tự mình mở lời, tất nhiên Dương Chấn không có lý do gì từ chối. 

Lúc Dương Chấn đang kinh ngạc, trong lòng lại thấy nhẹ nhõm, Nhị Trụ lại hiểu nhầm rằng anh không chịu dẫn anh ta rời đi, anh ta lập tức trở nên lo lắng. 

Nhị Trụ vội vàng giải thích: “Ba mẹ tôi đã mất, tôi ở lại đây cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. 

“Hơn nữa, Ngữ Yên và Tiểu Hàng đã có anh chăm sóc. Tôi biết trong lòng Ngữ Yên chỉ có mình anh, cô ấy luôn xem tôi là anh trai, không thể nào gả cho tôi được. “Cho nên, tôi muốn đi theo anh rời khỏi Thần Dược Cốc, nhìn ngắm thế giới bên ngoài. Giống như Tiểu Hàng, tôi cũng muốn bái anh làm sư phụ” 

“Tuy anh đã giúp tôi báo thù cho ba mẹ tôi, nhưng tôi tin rằng đằng sau đám người kia còn có kẻ khác. Tôi muốn tiếp tục giết bọn họ, báo thù đến cùng cho ba mẹ của tôi!” 

Nghe thấy lời của Nhị Trụ, mặt Lưu Ngữ Yên đỏ bừng, tràn đầy xấu hổ, không dám ngẩng đầu nhìn Dương Chấn ở bên cạnh. 

Dương Chấn nghe những câu nói lúc đầu của Nhị Trụ thì cũng chẳng mấy bận tâm. 

Nhưng khi Nhị Trụ nói muốn tiếp tục giết chóc, trong mắt Dương Chấn, đó không phải là dấu hiệu tốt. 

Hận ý và sát khí quá mạnh mẽ, Dương Chẩn đoán rằng điều đó có liên quan đến thể chất thú đạo trong người của Nhị Trụ. 

Dương Chấn nghiêm mặt, nói với Nhị Trụ: “Tôi có thể dẫn cậu rời khỏi đây. Nếu Ngữ Yên và Tiểu Hàng cũng muốn, tôi cũng sẽ dẫn bọn họ đi cùng” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!