Người trong trung giới cổ võ, khi nhìn thấy Dương Chấn đã biến mất hơn nửa năm thì đều kinh hãi như gặp ma, vội vàng tránh xa.
Bọn họ đồng thời xôn xao bàn tán.
Bọn họ vốn cho rằng Dương Chấn sớm đã bỏ mạng, chẳng ai từng nghĩ đến chuyện Dương Chấn có ngày quay trở lại.
Từ khi nghe tin thành Huyền Vũ có cường giả từ thượng giới cổ võ giáng lâm, hơn nữa đã san bằng phủ thành chủ của thành Bạch Hổ, cái tên Dương Chấn cũng dần dần phai nhạt trong miệng người đời theo thời gian.
Nếu không tận mắt nhìn thấy Dương Chấn vào ngày hôm nay, có lẽ bọn họ đã hoàn toàn quên mất Dương Chấn rồi.
Cho dù lúc này trên đường phố vẫn còn thấy lệnh truy nã treo thưởng của thành Huyền Vũ, nhưng bọn họ cũng đã sớm đã quên đi Dương Chấn.
Thế nhưng lúc này, thanh niên đáng sợ giống như ác ma trong truyền thuyết đó lại một lần nữa xuất hiện.
Dương Chấn hoàn toàn chẳng quan tâm đến ánh mắt xung quanh, lập tức tìm tới một đại tông môn từng tham gia hủy diệt phủ thành chủ của thành Bạch Hổ.
“Oắt con, đứng lại! Các người là ai?”
Dương Chấn vừa đến cổng tông môn đó, tên đệ tử gác cổng thấy Dương Chấn đến không có ý tốt, anh ta lập tức rút linh kiếm, chắn ngang lối đi của Dương Chấn.
Ánh mắt Dương Chấn lạnh băng, giọng nói như ác quỷ đến từ Cửu U vang lên: “Người đến giết các người!”
Lời vừa dứt, Dương Chấn lập tức vươn tay, bóp lấy đầu tên đệ tử gác cổng, hơi dùng sức.
"Bup!"
Tên đệ tử hoảng hốt chưa kịp phản ứng thì đầu đã vỡ toang như trái dưa hấu, chết tại chỗ.
Dương Chấn bước đi không hề dừng lại, động tác liền mạch như nước chảy mây trôi, vừa đi vừa giải quyết đệ tử giữ cửa.
Cảnh tượng ấy lập tức bị những đệ tử tuần tra trong môn phái phát hiện.
“Mau lên! Có kẻ địch!”
Cảm nhận được sát khí kinh hoàng trên người Dương Chấn, biết mình không phải đối thủ, bọn họ lập tức gào to gọi cường giả trong tông môn ra ứng chiến.
Chẳng bao lâu, một đám đệ tử từ trong tông môn tràn ra, khí thế hung hăng, kẻ thì vận công toàn lực để thị uy với Dương Chấn.
Cũng có những kẻ lập tức vận công sẵn sàng khai chiến, số khác thì lăm lăm linh kiếm và binh khí, thận trọng vây quanh đám người Dương Chấn.
Cường giả đằng sau Dương Chấn lập tức có người bước ra, lớn giọng quát những đệ tử đó: “Con kiến to gan, thấy ngài Dương còn không mau quỳ xuống”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!