“Tử Kính...
Nhìn thấy cảnh tượng ấy, đám người Hà Thanh Long gào lên trong đau đớn.
Cao Chính Xương cười lạnh, ông ta cúi xuống nhặt lấy Thần Vương Kiếm rơi khỏi tay Ngô Tử Kính, sau đó bước đến trước mặt Hà Thanh Long.
“Hà Thanh Long, đồ phế vật! Ông lại đi nhận một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch làm sư phụ, mặt mũi của trung giới cổ võ đều bị ông làm mất hết! Đồ cặn bã, ông đáng chết từ
lâu rồi!”
Hà Thanh Long trừng mắt giận dữ nhìn Cao Chính Xương: “Sư phụ của tôi nhất định sẽ giết... nhất định sẽ... Tên rác rưởi, một phế vật dựa hơi cường giả của thượng giới cổ võ, ông nhất định sẽ bị trời phạt...
Chưa kịp để Hà Thanh Long gào hết câu, Cao Chính Xương đã vung Thần Vương Kiếm trong tay, hung hăng đâm xuyên cánh tay ông ta.
Rõ ràng Cao Chính Xương không định cho Hà Thanh Long chết nhanh, ông ta liên tục đâm thủng mấy lỗ lớn trên cánh tay đối phương, sau đó lại đâm xuyên qua cả đôi chân của Hà Thanh Long..
Cuối cùng, ông ta lại tiếp tục đâm ra mấy lỗ máu to tướng trên cơ thể của Hà Thanh Long.
Nhìn cơ thể của Hà Thanh Long đầy vết thương máu me, Cao Chính Xương mới lộ vẻ thỏa mãn.
Còn Hà Thanh Long thì không chịu nổi kiểu tra tấn phi nhân tính ấy, hơn nữa do mất quá nhiều máu, linh khí trong cơ thể cạn sạch, đầu nghiêng sang một bên rồi ngất xỉu ngay tại chỗ.
"Ha ha ha ha..."
Cao Chính Xương bỗng đứng đó cười to, ông ta chống Thần Vương Kiếm xuống đất, một tay giang rộng, ngửa mặt nhìn trời, chỉ cảm thấy lúc này bản thân chính là vương giả
vô địch thiên hạ.
Ngay sau đó, ánh mắt của Cao Chính Xương trở nên sắc bén tột cùng, gầm vang: “Từ nay về sau, trung giới cổ võ này... chính là thiên hạ của Cao Chính Xương tôi! Kẻ nào nghịch tôi thì —— chết!”
Mọi người tại đó dĩ nhiên đều hiểu, một mặt Cao Chính Xương đang cảm thán, vì trận đại chiến sắp kết thúc, người của Ngô Hùng Bá và Bạch Ngữ Tô hầu như đều sắp bị giết sạch.
Mặt khác, Cao Chính Xương cũng cố ý nhắc nhở tất cả mọi người có mặt, coi như một lời cảnh cáo.
Trong khoảnh khắc, đám tông chủ thích nịnh bợ kia đồng loạt nhìn Cao Chính Xương bằng ánh mắt kính sợ, rồi lớn tiếng biểu lộ lòng trung thành: “Cao giới chủ uy vũ!”
“Thiên hạ này chính là thiên hạ của Cao giới chủ!”
“Tôi nguyện vì Cao giới chủ mà cúc cung tận tụy”
Cao Chính Xương gật đầu hài lòng.
Ngay sau đó, Cao Chính Xương nhấc Thần Vương Kiếm, lao thẳng vào chiến trường, mở màn cuộc tàn sát điên cuồng nhắm vào đệ tử của Bạch Ngữ Tô và Ngô Hùng Bá.
Thấy vậy, các tông chủ khác cũng lập tức lao vào tham chiến.
Thấy cảnh ấy, Bạch Ngữ Tô gào lớn: “Mọi người đừng cầm cự nữa, mau chạy đi! Do Bạch Ngữ Tô tôi có lỗi với các người! Tôi sẽ dùng tính mạng mình để chuộc tội với mọi người, mau đi đi, mau chạy đi..”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!