“Nếu anh đã không có nó khi anh sinh ra, và anh sẽ không có nó trong suốt cuộc đời.”
“Cho nên, anh và Hạo Nam, hoàn toàn không so sánh được.”
“Cho dù có giết anh, hắn chỉ cần tiền mất tật mang.”
“Nhưng nếu anh làm tổn thương hắn, sẽ rất phiền phức…”
“Nhưng không sao, tôi sẽ nói điều gì đó tốt đẹp với anh ấy, anh là bạn của tôi, cho nên…”
“Không cần.”
Bùi Nguyên Minh đột nhiên nói với vẻ mặt bình tĩnh.
“Ta hiểu ý của cô.”
Nguyễn Khả Khả ý tứ nói gần nói xa, chẳng qua là Bùi Nguyên Minh và Dương Hạo Nam, một người trên trời một người dưới đất.
Bùi Nguyên Minh cùng Dương Hạo Nam hoàn toàn không thể so sánh được.
Bùi Nguyên Minh thực sự coi Nguyễn Khả Khả như một người bạn, nhưng nhìn thái độ của cô lúc này, Bùi Nguyên Minh lại có chút nản lòng thoái chí.
“Xin lỗi, Bùi Nguyên Minh, anh không nên như vậy.”
Nguyễn Khả Khả ngiêng người về phía Bùi Nguyên Minh nói nhỏ.
Sau đó cô do dự một chút, liền bỏ Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh, xông vào trong đám người, nhìn Dương Hạo Nam.
“Hạo Nam, anh có khỏe không? Anh không sao chứ?”
Trong lúc nói chuyện, cô còn lấy chiếc khăn mùi xoa mang theo, lau vết máu trên khóe miệng Dương Hạo Nam.
“Khả Khả, anh không sao, nhưng mặt hơi đau một chút, cổ hơi đau một chút, kém chút suýt chết mà thôi!”
Dương Hạo Nam dù sao cũng là một thế hệ cặn bã, làm sao không nhìn ra được, Nguyễn Khả Khả lúc này đã mềm lòng?
Hắn không lợi dụng lúc này, tìm Bùi Nguyên Minh gây phiền phức, mà nhân cơ hội nắm lấy đôi tay non mềm của Nguyễn Khả Khả, trên mặt lộ ra vẻ khẩn cầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!